Thế hệ mới của soukoku gọi là gì năm 2024

                      

Tác giả: Tạp Thêm Đại Tư Gia

                      
Link raw: https://guliuyao.lofter.com/post/1fb9858b_1cd390c2a
                      


                      
Edogawa Ranpo: "Này, Dazai-kun, cho hỏi có thể mua một ít Daifuku về giúp tôi được không?"
                      
Đang ngồi trên ghế đeo tai nghe, Dazai Osamu nghe thế liền xoay người lại, biểu cảm trông có vẻ hơi sửng sốt, sau đó mở miệng: "Được thôi, Ranpo-san."
                      
Kunikida Doppo đúng lúc đến lấy vở, nghe thấy câu này, anh sốc tột độ: "Sao cái tên này tự dưng đồng ý làm việc vặt cho người ta thế?!"
                      
Dazai chậm rì rì đi bộ tới tiệm bánh ngọt trong hẻm.
                      
Hắn không vội vào cửa, mà tìm khắp nơi một phen, sau đó cuối cùng tìm được một bóng hình quen thuộc đứng cạnh cửa.
                      
Đó là Nakahara Chuuya.
                      
Lúc này, một người đàn ông xuất hiện ở cách đó không xa, đi tới chỗ Chuuya. Gã thuần thục nhận túi đồ trong tay Chuuya, trong lúc nhận, cánh tay hình như hơi kéo tay Chuuya một chút, sau đó lại thân mật nói gì đó, chọc Chuuya bật cười với gã.
                      
Dazai thấy màn này, túi đồ trong tay lung lay sắp rớt xuống.
                      
"Đó là 'cộng sự' của Chuuya-san." Giọng nói của một cô gái cất lên.
                      
Izumi Kyoka không biết từ đâu xuất hiện ngay cạnh Dazai.
                      
Dazai suýt nữa không khống chế được biểu cảm: "Cái gì... Của Chuuya cơ?!"
                      
Kyoka: "Là trợ lý sinh hoạt của Chuuya-san, được Verlaine huấn luyện ám sát giống em, do từng hoàn thành vài nhiệm vụ với Chuuya-san, nên được gọi là 'cộng sự' của Chuuya-san..."
                      
Dazai đột nhiên tiến đến.
                      
Chuuya cũng thấy Dazai: "Thật trùng hợp..."
                      
Dazai đi vòng quanh hai người đó một vòng.
                      
"Đã lâu không gặp, Chuuya." Dazai liếc người đàn ông kia, "Chuuya vẫn thích đồ ngọt như xưa nhỉ."
                      
Chuuya nhìn hắn, đột nhiên trầm mặc không nói lời nào.
                      
"Đúng vậy, cho nên tôi mới mua tặng riêng cho Chuuya-san một hộp nama (chocolate tươi), làm..."
                      
"Vậy thì đúng thật quá trùng hợp." Dazai vuốt tóc trên trán, "Chuuya thích nhiều loại đồ ngọt, chỉ duy nhất không thích nama."
                      
Người đàn ông rõ ràng hơi sửng sốt: "Ồ, thật sao? Tôi không biết, để tôi đi đổi thứ khác."
                      
Dazai thừa thắng xông lên: "Đặc biệt là vị matcha, Chuuya không thích vị matcha..."
                      
Chuuya hình như có hơi bất đắc dĩ, quay đầu lại, ngoéo tay Dazai: "Được rồi, anh đừng bắt nạt anh ấy nữa."
                      
Dazai lập tức xù lông, rụt tay về: "Tôi bắt nạt anh ta? Ồ, cũng phải thôi, Chuuya đương nhiên phải bênh cộng sự rồi, người còn lại có là cái thá gì đâu?"
                      
Chuuya: "Tôi bênh anh..."
                      
Một tiếng nổ mạnh đột nhiên phát ra, trước mặt có một màn sương mù màu trắng bay lại đây, bên trong sương mù ẩn giấu một gã tóc hồng, y phun sương khắp nơi, cỏ cây hoa lá bị sương mù bao phủ đều biến thành lưỡi dao sắc bén, bay thẳng về phía họ.
                      
Người qua đường sợ tới mức bỏ chạy.
                      
Anh chàng trợ lý sinh hoạt kia ⸺ đường đường là một người đàn ông cao lớn, lập tức làm ra cử chỉ y như thiếu nữ, rụt người lại về phía sau: "Chuuya-san bảo vệ tôi với ⸺"
                      
Chuuya lại theo bản năng hơi nghiêng người, đứng trước Dazai che cho hắn.
                      
Nghe thấy trợ lý cầu cứu, Chuuya nhìn anh chàng kia, thấp giọng mở miệng: "Xin lỗi."
                      
"Nhưng tên khốn này cần tôi bảo vệ hơn."
                      
Dazai lặng lẽ bày vẻ đắc thắng với anh chàng kia.
                      
Chuuya dùng hết sức tấn công cái gã tóc hồng.
                      
"Chuuya, bên phải!" Dazai chỉ huy.
                      
"Xoay người!"
                      
"Quăng đi, Chuuya." Dazai nói.
                      
Thế là gã tóc hồng kia đã được giải quyết.
                      
Trợ lý sinh hoạt chứng kiến cảnh đó xong, rất khiếp sợ, nhìn sang Dazai: "Không hổ là Song Hắc, thật sự quá lợi hại."
                      
Dazai nghe xong, gật đầu hưởng thụ: "Nhớ năm đó tôi với Chuuya..."
                      
Chuuya: "Không phải tôi đã kêu anh đừng bắt nạt anh ấy rồi sao?"
                      
Trong chớp mắt, cặp mắt của Dazai lạnh đi.
                      
Chuuya lại tiến lên một bước, kéo tay Dazai lại: "Người này là trợ lý sinh hoạt của tôi, hôm nay ra đây mua quà trước khi chia tay cho tôi."
                      
"Trước khi... Chia tay?" Dazai hỏi.
                      
"Ừ, anh ấy sắp từ chức." Chuuya đáp.
                      
"Đúng rồi, anh nhất định đã nghe được tin đồn gì đó phải không," Chuuya giải thích, "Anh ấy không phải cộng sự của tôi."
                      
Tâm trạng của Dazai lập tức tốt hẳn lên: "Vậy Chuuya nói đi, ai là cộng sự của em?"
                      
Chuuya bất đắc dĩ mở miệng: "Cho dù có tặng cho tôi một cộng sự, tôi cũng sẽ không đồng ý, cộng sự với tôi mà nói đại biểu cho cái gì, tôi cực kỳ rõ ràng, ngoại trừ tôi ra, cũng chỉ có anh biết rõ thôi, không phải sao?"
                      
Dazai hài lòng gật đầu, cúi xuống hôn Chuuya.
                      
--- HẾT ---