Nếu không là anh thì chẳng thể là ai khác tiếng anh

Giới thiệu về cuốn sách này


Page 2

Giới thiệu về cuốn sách này

Giới thiệu về cuốn sách này


Page 2

Giới thiệu về cuốn sách này

Khởi tố bị can bóp cổ giết chết người yêu cũBị cự tuyệt, bóp cổ giết người yêuPhạt tù chung thân kẻ giết người yêu rồi tự sát

Nếu không là anh thì chẳng thể là ai khác tiếng anh
Phóng to

Khi tình cảm bị từ chối, những nỗ lực cứu vãn quá "bạo lực" về thể xác hay tinh thần rất có thể khiến mọi việc tệ hơn - Ảnh minh họa từ blogspot.com

Đến thời sinh viên, tình cảm của Mai và Tuấn bắt đầu tiến xa hơn mức tình bạn. Điều này khiến không ít bạn bè ngạc nhiên vì Mai và Tuấn có nhiều điểm khác biệt: Tuấn nổi trội hơn Mai khá nhiều về mặt hình thức, Tuấn cực kỳ sôi nổi, hài hước, thu hút nhiều cô gái; Mai trầm tính, ít nói.

Cuộc tình ấy lớn dần theo năm tháng. Sau khi tốt nghiệp đại học, Tuấn dễ dàng kiếm được công việc như ý vì tốt nghiệp chuyên ngành IT và trụ lại được ở Hà Nội, còn Mai tốt nghiệp trung bình khoa thư viện nên khá chật vật trên đường công danh. Không ít lần hồ sơ xin việc của Mai "bặt vô âm tín" khiến cô nản chí. Đôi bạn trẻ dự tính khi nào Mai có công việc ổn định sẽ tiến đến hôn nhân.

Cuối cùng, sau nhiều nỗ lực, Mai cũng xin được vào làm nhân viên lễ tân một công ty. Công việc khá nhàn hạ, thu nhập ít nên phải chắt chiu lắm Mai mới đủ chi tiêu. Cũng tại đây, Mai gặp Phong - quản lý công ty, người gốc Hà Nội, có nhà cửa đàng hoàng, hơn Mai 5 tuổi. Ngay lần đầu gặp Mai, Phong bị tiếng sét ái tình và quyết tâm chinh phục bằng được Mai.

Ban đầu, Mai kiên quyết cự tuyệt tình cảm của Phong. Thế nhưng "mưa dầm thấm lâu", càng ngày Mai càng “cảm” bởi tình yêu của Phong. Hơn nữa, Mai nghĩ xét về điều kiện vật chất, Phong hơn hẳn Tuấn về mọi mặt. Nếu ở bên Phong, Mai sẽ có tương lai bền vững hơn.

Với suy nghĩ đó, Mai đã quyết định chia tay Tuấn. Lý do cô đưa ra với Tuấn là không còn hợp nhau nữa. Tuấn đau đớn, suy sụp khi người yêu bỗng dưng đổi thay. Từ yêu thương tha thiết, anh chuyển sang hận thù Mai. Tuấn quyết tìm mọi cách để ngăn cản Mai đến với bất cứ người đàn ông nào. Theo đúng kiểu “không ăn được thì đạp đổ”, Tuấn thường đến trước của phòng trọ của Mai vào buổi tối và cứ ngồi lì ở đó. Hễ có cơ hội là Tuấn tìm cách gây sự với “đối tượng” của Mai. Cũng vì thế mà không ít lần Phong gặp rắc rối khi đến thăm nhà trọ của Mai hay cùng Mai đi dạo phố.

Tuấn còn thẳng thừng tuyên bố: nếu Mai không thuộc về Tuấn thì cô cũng chẳng có cơ hội đến với ai. Mai lo lắng, sợ hãi nên đã không ít lần bí mật tìm cách chuyển chỗ trọ, thay số điện thoại… thế nhưng Tuấn vẫn tìm ra cô và vẫn áp dụng "chiêu cũ". Mai đã tìm gặp Tuấn nói chuyện thẳng thắn, rồi tâm sự với không ít bạn bè hoàn cảnh của cô với hi vọng mọi người sẽ khuyên nhủ Tuấn giúp cô, nhưng tất cả đều vô tác dụng.

Về phía Phong, anh cảm thấy vô cùng nản chí khi luôn bị Tuấn quấy rầy mỗi khi anh muốn gần gũi Mai. Thế rồi anh cũng dần dần rút lui và tạo khoảng cách với Mai. Hiểu được suy nghĩ của Phong và cũng mệt mỏi không kém, Mai chủ động chia tay. Để “cắt đuôi” Tuấn, Mai lẳng lặng nộp hồ sơ xin việc vào tận miền Nam và "Nam tiến" ngay khi trúng tuyển.

Sau hai năm, Mai đã có cuộc sống êm ấm với gia đình nhỏ hạnh phúc. Song cô vẫn hết sức dè dặt khi liên lạc với bạn bè vì sợ Tuấn tìm ra cô và lại khuấy động sự bình yên cô đang có.

Chứng kiến chuyện tình của bạn mình, tôi không khỏi băn khoăn. Liệu có dễ dàng chấp nhận sự thật khi tình yêu tan vỡ? Người trong cuộc cần làm gì để dập tắt ngọn lửa muốn "trả thù tình" ngay khi vừa được nhen?

* Tên các nhân vật trong bài đã được thay đổi

Mời bạn chia sẻ những ý kiến, trải nghiệm của riêng bạn với chủ đề này. Bài viết vui lòng gửi về email (vui lòng gõ có dấu tiếng Việt, có đầy đủ thông tin tác giả).

KHỔNG THU HÀ

Tình cảm đến một thời nào đó cũng sẽ chuyển biến, và xấu hay tốt là do định mệnh an bài. Em chỉ tin một nửa vào định mệnh, nửa còn lại em tin vào chính bản thân mình. Cái gì là của mình thì sẽ là của mình, nếu không thì có cố gắng đến khi sức cùng lực kiệt cũng mãi mãi là không. Nhưng nếu không cố gắng, liệu là số không hay sẽ là âm vô cùng?

Tình cảm, đôi khi là rất nhiều thứ khác nhau. Có người xem nó là một con đường có hai chiều đến và đi, có người lại ví nó như một ngọn hải đăng giữa muôn trùng con sóng xô để dáo dác tìm về, vâng vâng và vâng vâng. Trăm vạn ngàn lần mỗi người đều có một kiểu yêu khác nhau, một cảm xúc khác nhau, và nói với nhau những lời yêu chân thật tự đáy lòng. Còn em, em không thích anh nữa...

Ngày em biết em thích anh, mọi thứ xung quanh bỗng đổi thay khác lạ. Em thấy trời xanh thêm, mây trắng ngang trời và tất cả mọi thứ bỗng trở nên một màu hồng lạ thường. Và anh biết đấy, đối với một người đã sống lâu giữa một thời tổn thương chất chồng, bỗng chốc có một người mang đến cả một bầu trời xanh, anh có biết cảm giác nó như thế nào không?

Là không thể nào nói hết tất cả trong vỏn vẹn vài dòng chữ, chỉ biết một điều, nếu không phải là anh, thì cũng mãi chẳng bao giờ là ai khác.

Thế nhưng đến bây giờ em nhận ra, em đã không còn thích anh nữa.

Nếu không là anh thì chẳng thể là ai khác tiếng anh

Tình cảm đến một thời nào đó cũng sẽ chuyển biến, và xấu hay tốt là do định mệnh an bài. Em chỉ tin một nửa vào định mệnh, nửa còn lại em tin vào chính bản thân mình. Cái gì là của mình thì sẽ là của mình, nếu không thì có cố gắng đến khi sức cùng lực kiệt cũng mãi mãi là không. Nhưng nếu không cố gắng, liệu là số không hay sẽ là âm vô cùng?

Em không còn thích anh. Bây giờ, ai hỏi em đối với anh thế nào, nhất nhất em dùng một chữ thương ngắn gọn. Người ta bảo, dùng chữ thương, nghe nó nặng tình nặng nghĩa, sau này là vợ chồng rồi dùng chữ đó chưa muộn, giờ vẫn còn trẻ, có sớm quá không?

Nếu không là anh thì chẳng thể là ai khác tiếng anh

Nhưng thực chất, chữ thương chưa bao giờ có người giải được hết nghĩa của nó. Bạn thích một người, chỉ mong ước là mình sẽ được ở cạnh người ta. Còn nếu thương, dù có khổ đau cách mấy, thấy người ta hạnh phúc, lòng bỗng chốc an yên đến vô ngần.

Khi thích, chỉ cần đôi chút giận hờn, chúng ta dễ dàng buông tay nhau, cho nhau lối đi ngược về hai hướng, và tình yêu lúc này như đường một chiều, đi mãi và có ngoảnh đầu lại phía sau cũng là không thể quay lại. Nếu quay lại, có chắc gì định mệnh buông tha cho chúng ta?

Còn đã thương, có cãi nhau trăm ngàn lần, chỉ cần một cái ôm là mọi thứ đã đổi khác. Ngày em biết em thương anh, thật tiếc làm sao khi cả thế giới mà ngày xưa em có giờ đã không còn, và thế giới của em bây giờ gói gọn trong anh.

Có những ngày em tủi thân vô cớ, mệt mỏi bực dọc vì đủ thứ chuyện trên đời, vậy mà chỉ với một câu anh nói, em lại mỉm cười và tiếp tục bước tiếp, bởi vì em thương anh.

Có những ngày mọi thứ như chống lại em, anh đến với một cái ôm thật chặt, vậy là mọi thứ ngoài kia em bỏ mặc hết, chỉ biết là giờ phút này em bình yên giữa vòng tay của anh.

Nếu không là anh thì chẳng thể là ai khác tiếng anh

Và còn trăm ngàn thứ nữa, để em biết một điều là em không còn thích anh nữa, mà đã thương anh mất rồi.

Tình yêu, suy cho cùng, gọi là hành trình đơn độc nếu chúng ta chỉ có một mình, và một mình ôm lấy một mớ hỗn độn của cảm xúc. Thế nhưng một ngày bất ngờ nào đó, có một người bước ngang qua thế giới của bạn, dừng lại và chìa tay, bạn có dám chắc mình sẽ không nắm chặt lấy bàn tay ấy?

Mỗi người đều có một cách yêu khác nhau, hôm nay là thích, ngày mai yêu và biết đâu sẽ thành thương lúc nào không biết. Chỉ cần chúng ta biết trân trọng, giữ lấy những thứ mà mình biết là nếu không giữ, trăm lần sau này chỉ có một chữ hối hận mà thôi.

Nên là, yêu thương nhau đi khi còn có thể. Trời ngoài kia xanh lắm, ngại gì không nắm tay nhau băng qua ngày rộng tháng dài?

NGƯỜI ĐÃ CHIA SẺ