Thiên Chúa tạo dựng con người như thế nào

Giáo Huấn 21/Cn Phục Sinh/12.4.2020

Thiên Chúa Tạo Dựng Con Người

H.  Con người được Thiên Chúa dựng nên thế nào? [C. 61].

T. Con người được Thiên Chúa dựng nên giống hình ảnh Ngài, nghĩa là có khả năng nhận biết và yêu mến cách tự do Đấng tạo dựng nên mình.

* Giáo huấn này dựa trên Lời Chúa trong sách Sáng thế [1, 26-27]:

“Thiên Chúa phán: Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh Chúng ta…để con người làm bá chủ tất cả mặt đất…”.

* Lời Chúa cho ta thấy:  1. “Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Ngài”, vì chỉ có con người “được ban khả năng hiểu biết và yêu mến Thiên Chúa”, nhờ đó, chúng ta được nên con cái của Ngài, được hưởng hạnh phúc vĩnh cửu với Ngài.

  1. Thiên Chúa sáng tạo con người có hồn xác: Linh hồn thiêng liêng được chính Thiên Chúa tạo dựng, chứ không do cha mẹ. Với linh hồn, con người là hình ảnh Thiên Chúa cách đặc biệt. Linh hồn không bao giờ chết; và sẽ hợp lại với thân xác khi sống lại ngày tận thế. Còn Thân xác thuộc vật chất, nhưng được linh hồn làm cho sinh động. “Ta phải coi thân xác là tốt đẹp, được tôn trọng cách xứng hợp, vì thân xác cũng do Thiên Chúa tạo dựng ban đầu, và sẽ được sống lại ngày sau”.
  2. “Thiên Chúa sáng tạo con người có nam có nữ”, để trong đời sống hôn nhân-gia đình, họ thành “bạn” trợ giúp nhau, thành “cha mẹ”, cộng tác với Thiên Chúa sinh dưỡng con cái.
  3. Thiên Chúa còn ban cho con người những đặc ân, là được sống như con cái Thiên Chúa, luôn làm chủ chính mình và các tạo vật khác, không phải đau khổ, không phải chết.

Chúng ta hãy chúc tụng hồng ân tạo dựng của Chúa: “Thật con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm ? Cho con người chẳng thua kém thần linh là mấy!”.

Bài 9

THIÊN CHÚA TẠO DỰNG CON NGƯỜI

Lời Chúa     :         “Chúa cho con người chẳng thua kém thần linh là mấy, ban vinh quang vinh dự làm mũ triều thiên, cho làm chủ công trình tay Chúa sáng tạo, đặt muôn loài muôn sự dưới chân” [Tv 8,6]

Ý chính       :         1. Con người trong chương trình tạo dựng của Thiên Chúa.

[St 2,15.18-23].

              2. Con người sa ngã và lời hứa cứu độ. [St 3,7-18]

Quy chiếu   :         sách GL.HTCG 1992 số 355-421

Tâm tình     :         Cảm tạ, biết ơn.

Chuẩn bị     :         GLV đọc lại giáo án cấp I và II bài 2.

I. ỔN ĐỊNH.

1. Đón tiếp.

2. Thánh hóa.

3. Giới thiệu bài mới :

Giáo lý cấp I và cấp II đã giúp ta tuyên xưng con người là chóp đỉnh của công cuộc sáng tạo. Chúng ta cần tìm hiểu thêm đề tài này hầu giúp cho lời tuyên xưng của ta xác tín hơn.

II. TỪ CUỘC SỐNG.

Khi còn thơ ấu, các em dễ chơi chung với nhau không phân biệt nam nữ. Từ khi vào mẫu giáo, nhất là từ khi lên 6-7 tuổi, các em chơi riêng theo giới : nam chơi với nam, nữ chơi với nữ. Nhưng khi nhìn đến các anh chị thanh niên, các em lại thấy các anh chị lại hay tìm đến với nhau tâm sự.

Nam - nữ có gì khác biệt mà chúng ta lại có những thái độ sống khác biệt theo từng lứa tuổi ?

Để giải đáp vấn đề này, mời các em “lên núi” gặp Chúa đi.

III. LÊN TỚI CHÚA.

A. Công bố Lời Chúa.

Lời Chúa trong sách Sáng thế [St 2,15.18-23]

“Đức Chúa là Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn Êđen, để cày cấy và canh giữ đất đai. Đức Chúa là Thiên Chúa phán : “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì : hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế. Con người đặt tên cho mọi súc vật, mọi chim trời và mọi dã thú, nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng. Đức Chúa là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người, và con người thiếp đi. Rồi Chúa rút lấy một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt thế vào. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người. Con người nói : “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi ! nàng sẽ được gọi là đàn bà ; vì đã được rút từ đàn ông ra.”

- Đó là Lời Chúa.

+ Tạ ơn Chúa [thinh lặng giây lát rồi mời ngồi].

B. Dẫn giải nội dung giáo lý.

1. Con người trong chương trình tạo dựng của Thiên Chúa

[St 2,15.18-23]

Thiên Chúa muốn con người, chóp đỉnh muôn loài muôn vật, được hạnh phúc, nên Kinh Thánh diễn tả hành động Thiên Chúa như hành động của người Cha :

- Phát xuất từ một ý định : “Con người ở một mình thì không tốt, Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó” [c.18].

- Thực hiện ý định : sáng tạo muôn vật và dẫn đến với con người. Nhưng con người không tìm được ở nơi tạo vật một trợ tá tương ứng [c.20].

- Thiên Chúa đổi kế hoạch : cho con người một giấc ngủ đê mê và rút lấy 1 xương sườn, đắp thịt vào làm thành một người khác, dẫn đến cho con người. Khi nhìn thấy người nữ, con người đã thốt lên : “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi” [c.23]. Tác giả kết thúc đoạn này với một câu đầy thi vị : “Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ và gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt” [c.24].

Đoạn kết Kinh Thánh trên đây, cho ta biết :

a] Con người có nam có nữ :

- Thiên Chúa tạo dựng loài người có nam có nữ cùng phẩm giá vì cùng được Chúa dựng nên giống hình ảnh của Thiên Chúa. Đây là những thực tại tốt lành do Thiên Chúa muốn như thế, nam nữ bình đẳng nhưng khác nhau. Sự toàn hảo của người nam và người nữ phản ánh một cái gì tốt đẹp vô cùng của Thiên Chúa : tình yêu của một người mẹ, của một người cha, của một người chồng ! [x. Is 49,14-15 ; 66,13 ; Tv 131,2-3 ; Hs 11,1-4...].

- Người nam và nữ được tạo dựng cho nhau : “Con người ở một mình không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó” [c. 18] : Không tạo vật nào có thể tương xứng với con người ngoại trừ con người khác phái. Người nam cần đến người nữ và người nữ được tạo dựng cho người nam. Như thế, nam nữ cần cho nhau, bổ túc cho nhau. Trong hôn nhân, Thiên Chúa kết hợp họ thành “một xác thịt” để họ có thể cộng tác với Thiên Chúa tạo dựng những con người mới.

Trong dự tính của Thiên Chúa, người nam và người nữ được gọi để  “làm chủ” trái đất [x. St 1,28 ; 2,5]. Quyền làm chủ này không được trở thành quyền thống trị tùy tiện và phá hoại. Thiên Chúa đã “yêu thương tất cả những gì hiện hữu” [Kn 11,24], người nam và người nữ được kêu gọi tham dự vào công việc của Chúa quan phòng đối với các tạo vật khác. Do đó, con người có trách nhiệm đối với vũ trụ mà Thiên Chúa đã ủy thác cho mình.

b] Những đặc ân cho con người [x. Giáo án cấp II, tr. 31-33].

Đoạn Kinh Thánh trên đây, khi giải thích cách trung thực theo kiểu nói biểu tượng của Kinh Thánh, dưới ánh sáng của Tân ước và của Truyền thống, chúng ta ghi nhận được những đặc ân Thiên Chúa dành cho con người thời nguyên thủy :

- Ông bà nguyên tổ được tham dự vào sự sống hạnh phúc của Thiên Chúa gọi là tình trạng thánh thiện và công chính nguyên thủy : con người được dẫn vào địa đàng [biểu tượng cho tình trạng hạnh phúc] được Thiên Chúa đến hàn huyên, thăm hỏi lúc chiều tà, không phải đau khổ, không phải chết, hòa điệu nội tâm với bản thân, với người khác, với vạn vật ...

- Quyền “làm chủ” vũ trụ mà Thiên Chúa ban cho con người được thực hiện trước tiên nơi chính bản thân, chưa bị chi phối bởi thú vui của giác quan, thèm muốn của cải và lòng kiêu ngạo muốn gạt bỏ lệnh truyền của lý trí ...

- Do đó, sự làm việc của con người trong thời nguyên thủy là một sự cộng tác mà con người thực hiện trong việc hoàn thiện thế giới hữu hình, không phải là hình phạt.

Nhưng tất cả những hồng ân đầu này đã bị mất khi tổ tông con người phạm tội [x. St 3,1-19].

2. Con người sa ngã và lời hứa cứu độ. [St 3,7-18]

[x. Giáo án cấp I+II, bài 3].

a] Con người bị thử thách và sa ngã :

Được dựng nên cách thánh thiện để sống hòa hợp với Thiên Chúa, với nhau, và với vạn vật. Nhưng con người đã lạm dụng tự do để làm theo ý mình, không theo ý Thiên Chúa, muốn coi mình hơn Thiên Chúa, không vâng phục Thiên Chúa. Tội đầu tiên này lôi kéo theo muôn vàn tội lỗi của mọi người qua các thời đại. Khi phạm tội từ bỏ Thiên Chúa, Đấng duy nhất tốt lành, con người nhận lấy mọi hậu quả của tội. Các em cùng nhau nghe lại đoạn Kinh Thánh trích trong Sáng thế ký [mời đứng nếu là tiết riêng :]

- Lời Chúa trong sách Sáng thế [St 3,7-18]

“Bấy giờ, mắt hai người mở ra, và họ thấy mình trần truồng: họ mới kết lá vả làm khố che thân. Nghe thấy tiếng Đức Chúa là Thiên Chúa đi dạo trong vườn lúc gió thổi trong ngày, con người và vợ mình trốn vào giữa cây cối trong vườn, để khỏi giáp mặt Đức Chúa là Thiên Chúa. Đức Chúa là Thiên Chúa gọi con người và hỏi : “Ngươi ở đâu ?” Con người thưa : “Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn.” Đức Chúa là Thiên Chúa hỏi : “Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng ? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn không ?” Con người thưa : “Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn.” Đức Chúa là Thiên Chúa hỏi người đàn bà : “Ngươi đã làm gì thế ?” Người đàn bà thưa : “Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn.” Đức Chúa là Thiên Chúa phán với con rắn : “Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi. Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy ; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.” Với người đàn bà, Chúa phán : “Ta sẽ làm cho ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén ; ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi, và nó sẽ thống trị ngươi.” Với con người, Chúa phán : “Vì ngươi đã nghe lời vợ và ăn trái cây mà Ta đã truyền cho ngươi rằng : “Ngươi đừng ăn nó”, nên đất đai bị nguyền rủa vì ngươi ; ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày trong đời ngươi, mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra. Đất đai sẽ trổ sinh gai góc cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ ngoài đồng.”

- Đó là Lời Chúa.

+ Tạ ơn Chúa [thinh lặng giây lát rồi mời ngồi].

b] Hậu quả tội nguyên tổ :

Sau khi sa ngã, ông bà nguyên tổ chạy trốn Thiên Chúa, tương quan giữa con người với Thiên Chúa không còn hòa hợp như trước. Như vậy, hậu quả đầu tiên của tội nguyên tổ là mất tình nghĩa với Thiên Chúa. Từ chỗ đánh mất sự hòa hợp với Thiên Chúa, con người bị chia rẽ và xáo trộn nơi chính bản thân, mất hòa điệu với người khác và với vạn vật : con người phải vất vả cực nhọc trong khi chinh phục thiên nhiên ... cuối cùng, con người phải trở về bụi đất, tức là phải chết.

Một khi Ađam đã đánh mất đặc ân đó vì tội mình, thì nhân loại sinh ra từ Ađam cũng không còn ở trong tình nghĩa hòa hợp với Thiên Chúa. Tình trạng mất ân nghĩa với Chúa của mọi người sinh ra ở đời này ta gọi là tội gì ?

[GLV cho các em phát biểu rồi tóm kết :]

Thánh Phaolô nói rất rõ : “Vì một người duy nhất, mà tội lỗi đã xâm nhập vào trần gian, và tội lỗi gây nên sự chết ; như thế sự chết đã lan tràn tới mọi người, bởi vì mọi người đã phạm tội” [Rm 5,12].

Thế nhưng, Thiên Chúa vẫn yêu thương và hé mở cho nhân loại tia hy vọng, Chúa phán cùng con rắn thế nào ? Em nào còn nhớ ...?

[Cho các em nói lại câu Lời Chúa St 3,15 đã học ở các lớp dưới : “Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà ; giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy, dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi và mi sẽ cắn gót chân nó”].

c] Lời hứa cứu đo :

Thiên Chúa là Đấng toàn năng và trung tín, không những không bỏ rơi con người sau khi sa ngã, nhưng còn có “sáng kiến” tìm đến với con người, ban lời hứa cứu độ.

Chính Chúa Giêsu, Con Một Thiên Chúa thực hiện lời hứa cứu độ. Người đã phục hồi phẩm giá con người cách kỳ diệu hơn cả phẩm giá lúc được sáng tạo.

Thật ra, tội lỗi không làm hỏng chương trình của Thiên Chúa, mà là cơ hội để Thiên Chúa biểu lộ tình thương xót nhân từ không biết mệt mỏi của Người, hầu đưa toàn thể nhân loại đạt tới cùng đích của mình, là sự sống muôn đời.

Các em thân mến, mọi người sinh ra trong tình trạng mất ân sủng và công chính nguyên thủy, nên bản tính của chúng ta đã bị tổn thương, suy yếu và hướng về điều xấu. Ơn cứu chuộc của Chúa Kitô ban qua Bí tích Thánh Tẩy, xoá sạch tội lỗi, đưa ta vào trong ân nghĩa thân tình với Thiên Chúa. Nhưng trong ta vẫn tồn tại những yếu đuối, nghiêng về điều dữ. Thế nên, chúng ta phải luôn luôn nỗ lực chiến đấu để thắng vượt tội lỗi.

C. Hướng ý cầu nguyện.

Lạy Thiên Chúa là Cha giầu lòng yêu thương, chúng con cảm tạ Chúa đã cho chúng con được diễm phúc làm người và nhất là được làm con Chúa, được thông chia hạnh phúc và sự sống vĩnh cửu của Chúa. Xin cho chúng con luôn biết tôn trọng mọi người vì mọi người đều là hình ảnh của Chúa, biết giữ gìn thân xác và tâm hồn trong sạch, để luôn mãi xứng đáng là quà tặng Chúa ban cho chúng con.

IV. TRỞ VỀ CUỘC SỐNG.

1. Bài học :

“Chúa cho con người chẳng thua kém thần linh là mấy, ban vinh quang vinh dự làm mũ triều thiên, cho làm chủ công trình tay Chúa sáng tạo, đặt muôn loài muôn sự dưới chân” [Tv 8,6]

43. H. Vì ý nào Thiên Chúa tạo dựng loài người có nam có nữ ?       [GLCG.50]

   T. Thiên Chúa tạo dựng loài người có nam có nữ cùng một phẩm gía để họ bổ túc cho nhau, và trong hôn nhân họ được cộng tác với Người để lưu truyền sự sống.

44. H. Khi tạo dựng, Thiên Chúa đã ban cho con người những đặc ân nào ?

@ [GLCG.51]

   T. Thiên Chúa đã ban cho tổ tông loài người được sống trong ơn nghĩa với Thiên Chúa, không phải đau khổ và không phải chết. Nhưng hạnh phúc ấy đã mất khi Tổ tông phạm tội.

45. H.                  Tổ tông loài người đã phạm tội gì ?    # [GLCG.54]

   T. Tổ tông loài người đã lạm dụng tự do mà không vâng phục Thiên Chúa, từ chối tình yêu và sống đối nghịch với Người. Đó là tội tổ tông.

46. H. Sau khi tổ tông phạm tội, Thiên Chúa có bỏ loài người không ?      

# @ [GLCG.57]

   T. Không. Thiên Chúa chẳng bỏ mà lại hứa ban Đấng Cứu Thế để cứu chuộc loài người.

2. Sinh hoạt : tìm trong tập Sinh hoạt giáo lý cấp III.

3. Gợi ý sống đạo :

Kết quả chuyển cấp I được thông báo, Dũng lắng nghe và vui mừng nhảy lên khi nghe đến tên mình. Dũng bỏ trường về báo tin cho ba mẹ và chạy sang báo tin cho Hoan, cậu ruột. Chiều đó, cậu Hoan dẫn Dũng ra tiệm ráp cho Dũng chiếc xe đạp toàn đồ ngoại. Từ đó, Dũng có xe đến trường, đến lớp giáo lý. Dũng trân trọng chiếc xe lắm, đi đâu đều tìm chỗ gửi xe, về nhà Dũng rửa sạch và dắt vào nhà, lại còn khóa cẩn thận.

Dũng trân trọng xe như thế không những vì đó là phương tiện hữu ích và cần thiết cho Dũng mà còn vì đó là quà tặng của cậu Hoan.

Thiên Chúa ban cho chúng ta một thân xác và linh hồn với bao hồng ân cao cả ! Chúng ta có biết gìn giữ thân xác và tâm hồn luôn tinh sạch không, vì đây là quà tặng quí giá mà Chúa ban cho mỗi người ?

4. Bài làm ở nhà :

Tìm và ghi lại một lời Chúa trong thư Thánh Phaolô nói đến tội nguyên tổ. [Đáp án : Rm 5,12 ; 5,15 ; 5,18 ; 1 Cr 15,21-22]

V. KẾT THÚC.

Qua bài Thiên Chúa tạo dựng con người, các em càng thấy được tình yêu thương vô bờ của Thiên Chúa đối với chúng ta. Nhận ra vị trí ưu việt của con người trong công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Chúng ta luôn biết sống tâm tình tạ ơn, sống xứng đáng với phẩm giá làm người. Trước khi ra về, chúng ta hãy cùng nhau tôn vinh Chúa. Sáng danh...

Video liên quan

Chủ Đề