Review phim Lại là em Oh Hae Young

Duyên phận của mình với đã bắt đầu từ blog của chị Đào Bạch Liên.  Khi mà một ngày đẹp trời dưng lướt qua dòng review rằng đây là “bộ phim biết thầm thì một cách bình thản, đời thường mà thấm thía về sự tịch mịch của hồn người”. Một dòng review đủ gây tò mò và kích thích khiến mình ngay lập tức down tập 1 về xem và không lâu sau đã hoàn toàn chìm đắm trong câu chuyện và không khí quá đỗi “touching” của bộ phim.

Về nhân vật họ Park tên Do Kyung gần đây đang khiến trái tym thiếu nữ quắn quéo quá đỗi, chị Đào Bạch Liên đã viết một đoạn như này mà mình cực kì thích :3

“Trong AOHY, Eric vào vai một nhà sản xuất âm thanh lái Kia Sorento 2016*, lớn lên trong gia đình nghệ thuật không hạnh phúc, tín đồ chủ nghĩa duy mỹ, hiểu lời của nắng, nghe tàu kéo còi xác định được vị trí của nó trên sông dài, nghe sóng vỗ biết là bờ biển phía đông hay phía tây, đứng dậy biết đẩy ghế vào gầm bàn cho gọn, không hứa ra miệng nhưng đầy trách nhiệm, không giương biểu ngữ nhưng gánh vác mọi thứ, bảo bọc những người thương yêu cao độ nhưng không lèo lái cuộc sống của họ, ít nói ít cười, luôn sợ bị thiên hạ coi là tử tế bởi vì tử tế thì không cun :v

[…]

*Giá chào Kia Sorento 2016 ở Việt Nam hiện trên dưới 1 tỉ. Việc chọn cái xe này cho nam chính nếu không phải để quảng cáo thì cũng hết sức phù hợp với hoàn cảnh của anh ta. Một anh sinh ra và lớn lên ở Pyungchang-dong nơi được gọi là Beverly Hills của Seoul nhưng nay lại phải ở thuê trong chính ngôi nhà của gia đình và vẫn đang trên đường phấn đấu để mua lại nó.” 

(Toàn bộ bài viết thú vị về AOHY và Eric-ssi: https://www.facebook.com/daobachlien/posts/1767032423510367)

 .

Review phim Lại là em Oh Hae Young

Ngoài ra thì sao?

Park Do Kyung còn là bạn nam bị khuyết tật tình cảm khiến người ta phải thương, mà một khi đã thương sẽ không dứt ra được :( Quyết định bất chấp tất cả những tự trọng, sai lầm và cả cái chết để theo đuổi tình yêu, không biết nên nói là quá điên rồ hay quá tỉnh táo nữa :( Nhưng chắc chắn đó là quyết định đúng đắn nhất, tuyệt vời nhất!

Park Do Kyung, vượt lên trên ý niệm cứu sống bản thân là mong muốn được yêu thương trọn vẹn. Park Do Kyung không trốn tránh cái chết, chỉ là hy vọng vào giây phút cuối cùng của cuộc đời sẽ không phải hối tiếc đến phát điên vì đã không dốc lòng dốc sức mà yêu. Park Do Kyung có rất nhiều khiếm khuyết lẫn tật xấu, nhưng cái cách mà con người không hoàn hảo ấy, với trái tim đầy tổn thương ấy, nỗ lực theo đuổi hạnh phúc đã khiến anh ấy tỏa sáng rực rỡ :)

Nhờ diễn viên Eric Moon mà chúng ta mới có một Park Do Kyung vừa ngầu lại vừa đáng yêu, lúc ấm áp dịu dàng lúc lạnh lùng xa cách, cả khi khắc chế bản thân cao độ lẫn khi bộc phát đều quyến rũ đến mức tui đã bị mê hoặc hoàn cmn toàn :'( Thích giọng nói, thích bóng lưng, thích ánh mắt, thích nụ cười, thích bàn tay, thích động tác đưa tay lên ôm đầu, thích cách ảnh cúi chào, và đặc thích những câu thoại chỉ có 4 từ =)) Park Do Kyung – nam thần 4 từ =))

“Đồ có sẵn thôi.”

“Tôi phải làm việc.”

“Cô bị điên à?”

“Uống thuốc rồi ngủ.”

“Tôi sẽ đến ngay.”

“Tôi có bận tâm.”

“Về nhà ngủ đi.”

Có cần phải nói lại rằng Park Do Kyung là hình mẫu lí tưởng của tui không hiuhiu :3

Haeyoungie aka Oh Hae Young ‘bình thường’ là nhân vật khiến mình phải ngả mũ thán phục về sự fail của mẻ =)) Dường như cuộc đời mẻ là một chuỗi những phốt lớn phốt bé dập cho mẻ tơi tả thảm hại.

Có lẽ chúng ta đều có thể đồng cảm với những ủy khuất của cô gái ấy, dù ít dù nhiều. Nhưng điều quan trọng nhất chính là, trái tim cô ấy có một sức hồi sinh mạnh mẽ đến lạ kì. Cho dù phải chịu đựng tổn thương lớn đến đâu, nó cũng sẽ không bị chôn vùi mà sẽ nhanh sáng tươi sáng rực rỡ trở lại :) Haeyoungie là người mà khi yêu thương ai đó sẽ dốc lòng dốc sức, bất chấp tất cả. Mama Oh gọi cô ấy là “con bé điên khùng”, chính là vừa điên rồ lại nhiệt thành, vừa đáng thương vừa đáng yêu vô cùng.

Với riêng mình, có 2 phân cảnh khiến mình cực kì đồng cảm với Haeyoungie. Một là ở tập 14 khi nằm ngắm sao với Do Kyung, cô ấy đã nói rằng “Hôm nay chúng ta chết cùng nhau đi. Em hạnh phúc đến nỗi muốn chết đi được.” Hai là ở tập 17 khi cô ấy giãi bày cảm giác “càng hạnh phúc, càng bất an” của mình.

Tình cảm của đôi bạn hàng xóm bắt nguồn từ sự chân thành và đồng cảm, bù đắp cho những thiếu sót của nhau. Haeyoungie nói rằng cô ấy đã thích Do Kyung ngay từ giây phút đầu tiên ánh mắt họ gặp nhau. Cô ấy yêu Do Kyung vì cảm thấy anh từ đầu đến chân đều cực kì bất hạnh, giống như cô ấy.

.

Review phim Lại là em Oh Hae Young

.

Do Kyung nói rằng anh thích HaeYoungie từ khi nghe cô ấy kể về nỗi xấu hổ của bản thân hồi trung học. Cũng hôm đó, Do Kyung có lẽ là lần đầu tiên sau nhiều năm, thành thực nói về khoảnh khắc tuyệt vọng nhất từng trải qua trong đời.

Đó là tình yêu giữa những người trưởng thành đã từng tổn thương sâu sắc, vì muốn tiếp tục sống nên sẽ tiếp tục yêu, vì khao khát được hạnh phúc nên nỗ lực hết mình, vì không muốn phải hối tiếc nên bất chấp tất cả để ở lại bên nhau <3

Chị Seo Hyun Jin từng nói rằng trong AOHY sẽ chỉ có victims, không có attacker. Câu ấy đúng nhất với số phận và mối quan hệ giữa 4 nhân vật chính.

Oh Hae Young ‘xinh đẹp’ là nhân vật đáng lẽ phải ghét nhưng mình không ghét nổi. Vì thật sự chị ấy không hề đáng ghét mà ngược lại rất đáng kính trọng. Cô gái xinh đẹp, tài giỏi, khiêm tốn, hòa nhã, vị tha, … Từ đầu đến chân đều chuẩn mực không chê vào đâu được. Nhưng điều khiến mình yêu mến nhất ở chị ấy là thái độ sống tích cực, không bao giờ tỏ ra mình đáng thương cho dù thực sự phải chịu đựng những tổn thương. Thật biết ơn khi chị ấy đã chủ động lấy đi một nửa tấm ảnh chụp chung với Do Kyung và để lại lời nhắn “cảm ơn vì đã yêu em”. Cầm lên được, đặt xuống được. Buông bỏ vào lúc cần buông bỏ, đó là điều không phải ai cũng làm được :)

Nam phụ của chúng ta, Han Tae Jin, vừa đáng thương vừa đáng trách. Nhưng dù vậy, ảnh cũng chỉ là người bị hại, là người lầm đường lạc lối nhưng đã thức tỉnh vào phút thứ 89. Bên cạnh đó thì nhà họ Park, playboy Jin Sang và team âm thanh đều là những nhân vật đáng yêu không còn từ nào để diễn tả. Sẽ thật thiết sót nếu như không nhắc đến bố mẹ của HaeYoungie, hai vị phụ huynh luôn khiến chúng ta thương mến hết mực.

Review phim Lại là em Oh Hae Young

Tổng hòa tất cả lại với nhau, trở thành bộ phim đầy ắp những cảm xúc tuyệt vời. Nó “mang những chuyện đời thường ra kể một cách điên rồ và thi vị”. Nó giống như một lời thì thầm rằng, tất cả chúng ta, hãy thôi đau khổ và từ giờ hãy cùng nhau trở nên thật hạnh phúc :’)

Cảm ơn AOHY vì đã có một happy ending trọn vẹn! Để sau này khi nhìn lại 18 tập phim, chắc chắn tui sẽ không ngần ngại nói rằng, mọi thứ đều thật hoàn hảo :)