Vở bài tập Tiếng Việt lớp 5 tập làm văn - Tập viết đoạn đối thoại

Đọc đoạn trích của truyện Thái sư Trần Thủ Độ [Tiếng Việt 5, tập hai, trang 85]. Dựa theo nội dung đoạn trích, em hãy viết tiếp một số lời đối thoi để hoàn chỉnh màn kch sau :

Giữ nghiêm phép nước

Nhân vật : Trần Thủ Độ ; Linh Từ Quốc Mẫu ; người quân hiệu ; một vài người lính và gia nô.

Cảnh trí : Một căn phòng rộng có kê án thư, trên có hộp bút, mấy cuốn sách, một chiếc quạt. Trần Thủ Độ đang ngồi đọc sách.

Thi gian : Khoảng gần trưa.

Gợi ý lời đối thoại:

- Linh Từ Quốc Mẫu phàn nàn với Trần Thủ Độ về chuyện bà bị người quân hiệu coi thường.

- Trần Thủ Độ lệnh cho quân lính đi bắt người quân hiệu.

- Quân lính áp giải người quân hiệu vào.

- Trần Thủ Độ hỏi người quân hiệu có đúng là anh ta bắt vợ ông xuống kiệu không, có biết bà là phu nhân của thái sư không.

- Người quân hiệu khẳng định là anh ta biết và kể lại đầu đuôi câu chuyện.

- Trần Thủ Độ khen ngợi, thưởng vàng và lụa cho người quân hiệu.

[Linh Từ Quốc Mẫu bước vào phòng, vẻ mặt buồn bực như vừa khóc.]

Trần Thủ Độ: - [Ngạc nhiên] Phu nhân sao thế ?

Linh Từ Quốc Mẫu: [Tấm tức] Phép nước bây giờ đảo lộn hết rồi ! Một tên quân hiệu mà dám hỗn với cả vợ thái sư. Như thế thì còn trên dưới gì nữa !

Trần Thủ Độ: - Bà hãy bớt nóng giận đi ! Kể cho tôi nghe đầu đuôi câu chuyện thế nào đã !

Linh Từ Quốc Mẫu: Hôm nay tôi có việc qua cửa Bốc. Có tên quân hiệu nhất định bắt tôi xuống kiệu, ông nghĩ xem : Tôi là vợ quan thái sư, thế mà kẻ dưới dám khinh nhờn là thế nào?

Giữ nghiêm phép nước

Nhân vật : Trần Thủ Độ ; Linh Từ Quốc Mẫu ; người quân hiệu ; một vài người lính và gia nô.

Cảnh trí: Một căn phòng rộng có kê án thư, trên có hộp bút, mấy cuốn sách, một chiếc quạt. Trần Thủ Độ đang ngồi đọc sách.

Thi gian : Khoảng gần trưa.

Gợi ý lời đối thoại:

- Linh Từ Quốc Mẫu phàn nàn với Trần Thủ Độ về chuyện bà bị người quân hiệu coi thường.

- Trần Thủ Độ lệnh cho quân lính đi bắt người quân hiệu.

- Quân lính áp giải người quân hiệu vào.

- Trần Thủ Độ hỏi người quân hiệu có đúng là anh ta bắt vợ ông xuống kiệu không, có biết bà là phu nhân của thái sư không.

- Người quân hiệu khẳng định là anh ta biết và kể lại đầu đuôi câu chuyện.

- Trần Thủ Độ khen ngợi, thưởng vàng và lụa cho ngưòi quân hiệu.

[Linh Từ Quốc Mẫu bước vào phòng, vẻ mặt buồn bực như vừa khóc.]

Trần Thủ Độ: - [Ngạc nhiên] Phu nhân sao thế ?

Linh Từ Quốc Mẫu: [Tấm tức] Phép nước bây giờ đảo lộn hết rồi ! Một tên quân hiệu mà dám hỗn với cả vợ thái sư. Như thế thì còn trên dưới gì nữa !

Trần Thủ Độ: - Bà hãy bớt nóng giận đi! Kể cho tôi nghe đầu đuôi câu chuyện thế nào đã !

Linh Từ Quốc Mẫu: Hôm nay tôi có việc qua cửa Bốc. Có tên quân hiệu nhất định bắt tôi xuống kiệu, ông nghĩ xem : Tôi là vợ quan thái sư, thế mà kẻ dưới dám khinh nhờn là thế nào?

Trần Thủ Độ: - Khoan hãy khóc. Để tôi gọi hắn đến xem sao [gọi lính hầu] Quân bay, cho đòi tên quân hiệu đến đây ngay ! Nhớ dẫn theo một phu kiệu để nhận mặt hắn.

Lính hầu: Bẩm, vâng ạ.

[Chỉ một lác sau, tên lính hầu trở về, dẫn theo một người quân hiệu trẻ tuổi, dáng vẻ cao lớn, đàng hoàng].

Người quân hiệu: [Lạy chào] Con chào Thái sư và phu nhân ạ !

Trần Thủ Độ: Ngẩng mặt lên ! Quân hiệu kia, ngươi có biết mặt phu nhân ta không ?

Người quân hiệu: [Vẻ lo lắng] Dạ, bẩm Đức Ông, con biết phu nhân ạ!

Trần Thủ Độ: Ngươi có biết, vậy có đúng là sáng nay người đã chặn kiệu phu nhân ta không ?

Người quân hiệu: Dạ bẩm Đức Ông, quả có việc đó ạ !

Trần Thủ Độ: [Nổi giận] Giỏi thật ! Người biết phu nhân vậy sao còn dám hỗn láo ?

Người quân hiệu: Dạ bẩm, sáng nay, kiệu của phu nhân đi ngang qua điện Kính Thiện. Con đã trình với phu nhân nhưng các thị nữ và phu kiệu cứ xô đến, nói là kiệu của phu nhân quan Thái sư, không được phép cản. Cho nên, con đành lấy gươm ngăn, buộc kiệu phu nhân đi vòng. Bẩm, chuyện là như thế. Con xin chịu tội với Đức Ông và phu nhân.

Trần Thủ Độ: [Gật đầu, tỏ vẻ hài lòng] Ra là thế ! Ngươi ở chức thấp mà giữ nghiêm phép nước như vậy, ta trách móc gì ngươi được. [Nói với phu nhân] Bà hãy thưởng cho anh ta.

Linh Từ Quốc Mẫu: [Nói với gia nô] Lấy cho ta một tấm lụa và một nén vàng.

Gia nô: [Gia nô vào rồi mang lụa, vàng ra] Bẩm, phu nhân. Quà thưởng đây ạ.

Linh Từ Quốc Mẫu: [Linh Từ Quốc Mẩu lấy quà từ tay già nô, trao cho quân hiệu] Đây là Thái sư và ta ban thưởng cho ngươi.

Người quân hiệu: [Cảm động] Xin đa tạ Thái sư và phu nhân, [tất cả cùng đi vào hạ màn].

Viết tiếp một số lời đối thoại để chuyển một trong hai phần nói trên thành màn kịch theo gợi ý:

Màn 1

Giu-li-ét-ta

Nhân vật : Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thuỷ thủ.

Cảnh trí : Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thuỷ đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thuỷ thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.

Gợi ý lời đối thoại :

- Giu-li-ét-ta và Ma-ri-ô chào nhau, làm quen với nhau.

- Từng bạn kể về mình, về gia đình, về mục đích của chuyến đi.

- Hai bạn chia tay, hẹn ngày mai gặp lại.

- Giu-li-ét-ta kêu lên khi thấy bạn bị xô ngã và an ủi bạn khi băng bó cho bạn.

Ma-ri-ô : [Bước đến bên Giu-li-ét-ta] Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không ?

Giu-li-ét-ta : [Vui vẻ] Ồ không, không ! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai, cậu tên là gì ?

Ma-ri-ô : Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu ?

Giu-li-ét-ta : Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.

Ma-ri-ô :  Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy ! Cậu đi cùng bố mẹ à ?

Giu-li-ét-ta :…………………………………………………

……………..   …………………………………………………

……………   …………………………………………………

Giu-li-ét-ta : Ồ không, mình đi có một mình thôi. Mình về nhà mà cho nên vui lắm ! Sắp gặp bố mẹ và người thân rồi ! Thế còn cậu, cậu đi với ai ?

Ma-ri-ô : Mình cũng đi một mình thôi. Mình về quê.

Giu-li-ét-ta : Vậy à ? Mình rất thích ngắm biển. Cậu thì sao ?

Ma-ri-ô : Mình cũng thích nhưng buổi tối sóng lớn quá 

Giu-li-ét-ta : Ừ, đúng rồi. Buổi tối sóng lớn, biển lại đen, dễ sợ hơn ban ngày. Nhất là hôm nay sao sóng lớn quá và cả gió nữa. Mình lạnh quá !

Ma-ri-ô : Ừ, vậy nên tốt nhất mình xuống khoang tàu đi. Không khéo cậu bị cảm mất !

Giu-li-ét-ta : [Xúc động] - Cảm ơn cậu. Chúng ta xuống nhé !

Ma-ri-ô : Chúc cậu ngủ ngon !

Giu-li-ét-ta : Ừ, chúc cậu ngủ ngon. Hẹn gặp lại.

[Sóng lớn, con tàu chao đảo. Ma-ri-ô ngã dúi đầu đập xuống sàn tàu]

Giu-li-ét-ta :  [Kêu to, chạy lại] Ôi, Ma-ri-ô ! Cậu có sao không ?

Ma-ri-ô :  [Gượng ngồi dậy, nén đau] Mình không sao !

Giu-li-ét-ta :  [Nhìn thấy máu trên đầu bạn, kêu lên hoảng hốt] Trời ơi ! Trán cậu chảy máu rồi ! [Gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc, nhẹ nhàng băng cho bạn] Cậu đau lắm phải không ? Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.

Qua lời giải vở bài tập Tiếng Việt lớp 5 Tập 2 trang 43, 44 - Tập làm văn hay nhất, chi tiết sẽ giúp Giáo viên, phụ huynh có thêm tài liệu hướng dẫn các em học sinh làm bài tập trong VBT Tiếng Việt 5 từ đó học tốt môn Tiếng Việt 5 hơn.

Đề bài: Đọc đoạn trích của truyện Thái sư Trấn Thủ Độ [Tiếng Việt 5, tập hai, trang 77]. Dựa theo nội dung đoạn trích, em hãy viết tiếp một số lời đối thoại để hoàn chỉnh màn kịch sau:

Trả lời:

Xin Thái sư tha cho !

Nhân vật:

Trần Thủ Độ ; một phú nông muốn xin làm chức câu đương ; mấy anh lính hầu.

Cảnh trí:

Công đường có đặt một án thư lớn. Trên án thư có hộp bút, vài cuốn sách, một chiếc quạt. Trần Thủ Độ đang ngồi viết bên án thư. Hai bên có mấy người lính đứng cung kính.

Thời gian :

Buổi sáng.

- Gợi ý lời đối thoại:

- Trần Thủ Độ lệnh cho lính hầu mời phú nông vào.

- Trần Thủ Độ hỏi tên tuổi, nguyện vọng của phú nông.

- Trần Thủ Độ hỏi phú nông về chức phận của câu đương.

- Phú nông trả lời, chứng tỏ rất ít hiểu biết về chức phận của câu đương.

- Trần Thủ Độ bảo phải chặt một ngón chân của phú nông để đánh dấu.

- Phú nông sợ hãi kêu van xin tha.

- Trần Thủ Độ tha cho anh ta.

Lính: [Bước vào] Bẩm Thái sư ! Người nhà phu nhân đã tới rồi ạ.

Trần Thủ Độ: - Cho anh ta vào !

[Lính đi ra, sau đó dẫn vào một người đàn ông khoảng 30 tuổi, ăn mặc kiểu nhà giàu nhưng hơi quê kệch.]

Phú nông: - Lạy Đức ông !

Trần Thủ Độ:

- Ngươi có phải là Động Văn Sửu không?

Phú nông:

- Dạ bẩm ông, vâng ạ.

Trần Thủ Độ:

- Ta nghe phu nhân nói lại rằng người muốn xin chức câu đương, đúng vậy không ?

Phú nông:

[Vẻ vui mừng] Dạ vâng thưa Đức Ông. Con xin Đức Ông cho con thỏa nguyện ạ!

Trần Thủ Độ:

- Vậy ngươi có biết câu đương phải làm những việc gì không?

Phú nông:

- Dạ bẩm... bẩm [gãi đầu, bối rối]. Con phải ... phải … đi bắt tội phạm .

Trần Thủ Độ:

- Ngươi hiểu chức câu đương là như vậy ư ? Thôi được, nể tình phu nhân, ta sẽ cho nhà người được thỏa nguyện.

Phú nông:

[Tỏ vẻ vui mừng khôn xiết, vái tạ liên tục] - Dạ được vậy thì con đội ơn Đức Ông nhiều lắm !

Trần Thủ Độ:

[Thong thả nói] Có điều, chức câu đương của nhà ngươi là do phu nhân xin cho nên không thể giống như những câu đương khác. Vì vậy, phải chặt một ngón chân ngươi để phân biệt.

Phú nông:

[Hoảng hốt, tỏ vẻ sợ hãi] Ấy chết ! Thưa Đức Ông, sao ạ ? Tại sao lại thế ạ ?

Trần Thủ Độ:

Ngươi tưởng phép nước là chuyện đùa chăng ?

Phú nông:

[Van xin] Con xin Đức Ông, con biết tội con rồi. Ông nể tình phu nhân mà tha cho con.

Trần Thủ Độ:

[Giả vẻ ngạc nhiên] - Nhà ngươi có gì mà phải van xin. Ta chẳng phải là nể tình phu nhân mà cho ngươi chức câu đương. Chặt một ngón chân chỉ để phân biệt chức câu đương xin của ngươi thôi mà.

Phú nông:

[Vội vã cuống cuồng] - Con không dám xin chức này nữa. Xin tha tội cho con! Con xin Đức Ông !

Trần Thủ Độ:

Người đã biết thì được. Ta tha cho ngươi, hãy trở về lo việc của nhà ngươi đi.

Phú nông:

Xin đa tạ Đức Ông ! Đa tạ Thái sư !

[Tất cả đi vào. Hạ màn.]

Video liên quan

Chủ Đề