Sau này chúng ta cái gì cũng có, chỉ là không có chúng ta tiếng anh

Trailer phim Chúng ta sau này

Chúng ta sau này là phim điện ảnh đầu tay của Lưu Nhược Anh, thực tế nữ đạo diễn còn được bàn tán nhiều hơn cả hai diễn viên chính trong phim là Châu Đông Vũ và Tỉnh Bách Nhiên.

Tất nhiên, chuyện gì cũng có lý do của nó. Người ta phỏng đoán rằng Lưu Nhược Anh dùng một bộ phim để viết lại về mối tình đơn phương thời thanh xuân của mình.

Lưu Nhược Anh có một ca khúc để đời mang tên Sau này, nhóm nhạc Ngũ Nguyệt Thiên có bài hát Chúng ta sau này, đó đều là những ca khúc viết về sự nuối tiếc trong tình yêu được sử dụng trong Chúng ta sau này.

Trên thực tế, bộ phim sau khi công chiếu mang đến cho Lưu Nhược Anh không ít rắc rối.

Trước tiên, đó là số lượng vé đạt cán mốc một tỷ lượt người xem ngay trong ngày đầu tiên công chiếu, bộ phim được xếp vào hạng những bộ phim đạt kỷ lục "thần thoại".

Nhưng sau đó vài ngày, lại có hiện tượng trả vé đồng loạt trên mạng, nhiều câu hỏi được đặt ra về hiện tượng mua "vé ảo" bất thường này.

Lưu Nhược Anh tuyên bố, cô sẵn sàng phối hợp với cơ quan điều tra để làm rõ sự việc nói trên.

Tiếp đó, trên cộng đồng mạng Lưu Nhược Anh chịu nhiều chỉ trích thậm chí thóa mạ cô thích làm "kẻ thứ ba", quá khứ và tình yêu của Lưu Nhược Anh một lần nữa được "khai quật".

Ca khúc Yêu người bạn từ rất lâu do ca sĩ Điền Phức Chân thể hiện

Những hồi ức thanh xuân của Lưu Nhược Anh?

Lưu Nhược Anh, cô giống như một truyền kỳ của của làng nghệ thuật Đài Loan. Xuất thân trong một gia đình danh giá, ông nội nguyên là bộ trưởng quốc phòng, thượng tướng Lục quân của Quốc Dân đảng.

Về sự nghiệp, Lưu Nhược Anh là ca sĩ có lượng fan đông đảo, từng nhận không ít giải thưởng âm nhạc.

Bước chân sang điện ảnh, cô lại trở thành Ảnh hậu của các giải Kim Chung, Kim Tượng, Kim Mã, Bách Hoa…

Gia đình bề thế, sự nghiệp thành công. Bản thân Lưu Nhược Anh là một tài nữ, ngoại hình hiền dịu… chỉ có điều cô lựa chọn một cuộc sống cô đơn. Mãi đến năm 44 tuổi cô mới kết hôn và sinh con.

Thời trẻ, Lưu Nhược Anh từng du học ngành âm nhạc ở Mỹ. 21 tuổi sau khi tốt nghiệp trở về nước cô gặp Trần Thăng - một nhạc sĩ tài hoa 31 tuổi.

Lưu Nhược Anh và nhạc sĩ - ca sĩ Trần Thăng

Lưu Nhược Anh gọi ông là thầy, là sư phụ. Trần Thăng là người đặt biệt danh "Trà sữa" cho cô, đưa cô nhanh chóng trở thành một ca sĩ nổi danh.

Lưu Nhược Anh thần tượng ông rồi yêu đơn phương người thầy của mình. Có điều khi ấy Trần Thăng đã có vợ, ông có yêu cô hay không chỉ một mình ông biết. Nhưng Trần Thăng vạch rõ ranh giới và giữ khoảng cách với Lưu Nhược Anh.

Ông sử dụng biện pháp tàn nhẫn nhất là thẳng thừng khước từ tình cảm của Lưu Nhược Anh, đẩy cô đến không còn đường quay lại bên cạnh ông nữa.

Lưu Nhược Anh dành thời thanh xuân để yêu đơn phương một người, nhưng những gì tốt đẹp nhất có thể dành cho một người con gái Trần Thăng đều đã làm cho cô cả rồi. Ẩn sau lạnh lùng và tàn nhẫn đôi khi bao hàm cả trân trọng và thương xót. Điều mà không phải ai cũng nhận ra.

Rất nhiều người khi xem phim Chúng ta sau này đã khóc. "Đời người nuối tiếc nhất là sau khi cùng nhau trải qua những ngày tháng cơ cực, lại không thể ở bên người mình yêu đi tiếp những ngày tháng tốt đẹp" một khán giả đã bình luận như thế ở dưới trailer bộ phim.

Chúng ta sau này khiến chúng ta nhớ đến những điều dang dở. Tình yêu bất hạnh sẽ trở thành câu chuyện.

"Hạnh phúc không phải là câu chuyện, bất hạnh mới là câu chuyện"

Sau này chúng ta cái gì cũng có, chỉ là không có chúng ta…

Thanh xuân, với một số người có thể đó là những hồi ức của tiếc nuối. Giống như câu hỏi giả thiết của Lâm Kiến Thanh: "Nếu như ngày đó anh đi cùng em, có lẽ kết quả của chúng ta đã khác?"

Chỉ tiếc rằng cuộc sống không có "nếu như", vì thế cuộc sống mãi mãi tồn tại tiếc nuối. Có một người bạn từng nói với tôi rằng, hạnh phúc là phải có kết quả, nếu như biết trước không có kết quả thì đó chỉ là hạnh phúc ảo tưởng.

Sau này chúng ta vẫn còn yêu nhau chăng? Hay chúng ta sẽ trở thành hai đường thẳng song song mãi mãi chẳng có giao điểm?

Tình yêu không phải lúc nào cũng có kết quả tốt đẹp. Dẫu vậy, cuộc sống vẫn tiếp diễn, chúng ta nghĩ tốt về nhau, trân trọng nhau, mong nhau bình yên và hạnh phúc. Đó chính là thông điệp nhân văn mà Chúng ta sau này mang đến.

Có lúc trái tim bạn trở nên yếu đuối, không phải vì bộ phim mà vì hồi ức của chính mình!

Chúng ta sau này - phim điện ảnh Đài Loan

Đạo diễn: Lưu Nhược Anh

Diễn viên: Châu Đông Vũ, Tỉnh Bách Nhiên, Điền Tráng Tráng

Ca khúc trong phim: Chúng ta [ca sĩ Trần Dịch Tấn]; Chúng ta sau này [nhóm May Day], Sau này [Lưu Nhược Anh], Yêu người bạn từ rất lâu [ca sĩ Điền Phức Chân]

Phim ngôn tình đang hot: Huyền của Ôn Noãn

HIỀN THƯƠNG

Mỗi giai đoạn khác nhau trong cuộc đời, sẽ có một hoặc một vài người đến, rồi sẽ ra đi, họ để lại cho ta một bài học nào đó, hoặc đôi khi chỉ đơn giản là một cảm giác mà suốt đời ta cũng không quên được.

Cuộc sống là một hành trình tìm kiếm điều mình mong muốn nhất, khi biết được thứ mình cần, và khi có trong tay nó tức là đã có trong tay được hạnh phúc. Hạnh phúc không phải là thứ dễ dàng có được, phải trải qua nhiều khổ đau, nhiều nước mắt, thậm chí có người đã phải đánh đổi cả tuổi trẻ, cả cuộc đời chỉ để đi tìm thứ gọi là hạnh phúc. Những người xuất hiện trong cuộc đời bạn, đem lại cho bạn nước mắt, nỗi buồn, sự bất hạnh, sự chia ly…đó thực chất là nhiệm vụ của họ, dù có muốn hay không, họ vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ đó, định mệnh đã quyết định thế thì con người làm sao kháng cự được.

Đã lướt qua cuộc đời nhau, thì âu cũng là duyên số. Con người dù có ra sức níu kéo, hay lựa chọn ở bên nhau nhưng nếu duyên số không cho thì cũng đành chịu. Tình cảm và niềm tin không đủ lớn để giữ chặt lấy nhau ư? Hay sự đời nghiệt ngã cho ta gặp nhau không đúng thời điểm? Tất cả đâu phải là lí do để con người ta xa nhau. Chỉ đơn giản là định mệnh. Định mệnh mang người ấy đến trong cuộc đời, cho mình biết cảm giác yêu thương, biết nỗi đau khi cách xa, biết bản thân mình cần điều gì nhất. Có lúc tưởng chừng như mọi thứ sụp đỗ, vô vọng, mất niềm tin, chơi vơi, nhưng đằng sau nó thấy mình trưởng thành hơn từng ngày, có thể chịu đựng hơn những nỗi đau và mất mát khác.

Tình yêu lúc nào cũng rất đẹp, rất thiêng liêng, dù khi yêu con người ta đau đớn, nhưng họ vẫn khao khát được yêu, vì hạnh phúc mà tình yêu mang lại, đủ sức để xóa lành mọi vết thương, đủ sức để cuốn trôi hết mọi nỗi buồn, và đủ để con người ta hy sinh vì nhau. Tình yêu đích thực là thứ mà ai cũng đang phấn đấu có được, nhưng không phải ai cũng có. Bởi vì ngoài chữ tình, còn phải có chữ nghĩa. Bởi vì có hiểu được nhau mới thương được nhau. Bởi vì gặp nhau là duyên, ở bên nhau là phận. Một khi hội tụ đủ tình, nghĩa, hiểu, thương, duyên, phận, chúng ta dù cách xa nhau mấy cũng sẽ được gặp nhau, dù khó khăn thế nào cũng sẽ cùng nhau vượt qua, dù đi đến chân trời góc bể rồi cũng sẽ tìm thấy nhau.

…Tôi với người đến và đi như những cơn sóng. Chúng tôi đã từng có một tình yêu đẹp biết bao nhưng rồi chẳng phải hết thương mà vội xa nhau.  Đó có lẽ là điều buồn nhất và nuối tiếc nhất trong cuộc đời.. Rồi sau này, một thời gian nữa tôi và ng cũng  sẽ có một ai đó, tìm đến và đi tiếp chặng đường phía trước.  Có lẽ rằng lúc ấy chúng ta cái gì cũng có chỉ là ko có chúng ta . :[ Con đường đi tìm hạnh phúc xa xôi lắm, cảm ơn người vì đã đồng hành cùng tôi trên chặng đường, dù ngắn ngủi, dù muộn màng nhưng chí ít có một khoảng thời gian tôi đã không cô đơn. Hai chúng ta, hai đường song song, chẳng có thể  cắt nhau , sẽ chẳng còn cơ hội để gặp nhau lần nữa, cũng sẽ chẳng còn cơ hội để cùng nhau đi tiếp. Chúng ta chỉ có thể nhìn đối phương và cầu chúc cho nhau nhanh chóng đến đích.

Tất cả đều là thử thách, đều đã được định sẵn trước. Nhưng em vẫn không tránh được cái cảm giác đau lòng này, thời gian sẽ là phương thuốc hữu hiệu nhất phải không anh? 

Em luôn tin vào duyên phận. Cũng bởi lẽ, duyên phận là một thứ gì đó rất kì diệu. Hai con người của hai miền đất nước, vô tình gặp nhau, vô tình quen nhau và vô tình yêu nhau. Mặc dù anh chẳng còn trẻ, em thì vừa bước vào lứa tuổi đôi mươi, nhưng kì lạ thay, mình đã va vào nhau một cách tình cờ nhưng lại sâu sắc đến không ngờ.

Chúng mình gặp nhau chẳng sai lầm và yêu nhau càng không phải là sai lầm. Gặp anh, dù có chút muộn màng, nhưng không sao cả, vì có gặp gỡ cũng là may mắn lắm rồi. Gặp được anh và yêu anh  chính là điều dũng cảm và tuyệt vời nhất mà em đã làm trong cuộc đời này.

Chủ Đề