Đánh giá con riêng chỉ muốn học tập

Bạn đang đọc truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập của tác giả Gừng càng già càng cay.

Thân là con riêng xấu hổ, người người đều nghĩ cậu sẽ đi theo con đường đấu đá tranh giành tài sản, tranh giành tình yêu với con vợ lớn. Thế nhưng sống lại một đời, Lê Công Nam chỉ muốn học tập tiến tới, muốn dùng tri thức thay đổi số phận, tài sản tự mình tạo ra, tình yêu...ừm...vị kia cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng... Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu...

Hệ thống: Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi.

Đánh giá con riêng chỉ muốn học tập

Đánh giá: 9.2/10 từ 22 lượt

Bạn đang đọc truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập của tác giả Gừng càng già càng cay.

Thân là con riêng xấu hổ, người người đều nghĩ cậu sẽ đi theo con đường đấu đá tranh giành tài sản, tranh giành tình yêu với con vợ lớn. Thế nhưng sống lại một đời, Lê Công Nam chỉ muốn học tập tiến tới, muốn dùng tri thức thay đổi số phận, tài sản tự mình tạo ra, tình yêu...ừm...vị kia cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng... Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu...

Hệ thống: Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi.

Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm một số truyện đam mỹ khác như: Kiêu Ngạo, Bạo Quân Sủng Hôn Hằng Ngày hoặc Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

[Tác giả Gừng càng già càng cay -- Thể loại: Hệ thống , Đam Mỹ ]

Bạn đang đọc truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập của tác giả Gừng càng già càng cay.

Thân là con riêng xấu hổ, người người đều nghĩ cậu sẽ đi theo con đấu đá tranh giành tài sản, tranh giành tình yêu với con vợ lớn. Thế nhưng sống lại một đời, Lê Công Nam chỉ muốn học tập tiến tới, muốn dùng tri thức thay đổi số phận, tài sản tự mình tạo ra, tình yêu...ừm...vị kia cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng... Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu...

Hệ thống: Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi.

Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm một số truyện đam mỹ khác như: Kiêu Ngạo, Bạo Quân Sủng Hôn Hằng Ngày hoặc Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Thân mời wattpad.VN

Tôi đã đọc đến chương 38 và rất tiếc phải nói với tác giả là tôi sẽ dừng lại ở đây. Không phải vì tôi có việc bận gì, tôi biết các bạn tác giả sẽ không thích đọc nhưng bình luận kiểu này nhưng tôi vân sẽ góp ý cho bạn một số ý kiến cá nhân, vạn có thể nghe theo hoặc không tuỳ bạn. Truyện của bạn rất dễ thương nhưng khá non tay. Có nhiều tình tiết không hợp lý lắm và không hề được giải quyết triệt để. Tôi không biết các chương sau có giải quyết được không nhưng đọc đến tận chương 38 vẫn cứ cảm giác thiếu thiếu như vậy khá khó chịu. Ví dụ như cứ coi như thụ 9 là người nhà nghèo sống ở vùng hẻo lánh nào đó, vậy tại sao một ông chủ tịch tập đoàn lại đến thăm mộ một người bạn ở khu vực hẻo lánh này? Người bạn với chủ tịch tập đoàn lại nghèo đến mức phải mua đất mộ ở khu nhà nghèo sao? Hay cứ coi như là có người bạn đó đi, thế sao đất mộ ở khu nhà nghèo lại rộng thế? Từ chỗ để xe ra đến khu mộ mà không có ai thấy? Bảo tiêu của chủ tịch tập đoàn lại cứ thế để ông ấy đi vào một vùng đất rộng không thấy người như vậy một mình thì bảo vệ được ai? Thứ hai, tại sao thụ 9 lại đi qua nghĩa trang, nếu như có thêm một dòng giải thích kiểu "may mắn đây là con đường duy nhất để đến" đâu đó nên thụ 9 mới đi ngang qua và phát hiện ra ông. Nhưng như vậy càng vô lý vì con đường duy nhất để đén một địa điểm nào đó lại vắng người và chỉ có mỗi đám côn đồ? Mà nếu đã khongo phải con đường duy nhất thì việc quái gì một người bình thường lại tránh khu vực dân cư để đi ngang qua nghĩa trang? Thứ hai, chẳng có nhà giàu bình thường nào có vốn đã có con trai mà lại muốn nhận nuôi thêm một đứa bé không liên quan chỉ vì nó ngoan cả. Lý do không thuyết phục. Mình thấy rất hay khi bạn lồng ghép những yếu tố như thi học sinh giỏi hay thi Olympic, thứ đặc trưng cho văn hoá học tập ở Việt Nam, nhưng việc lồng ghép quá đà các đề toán hay vật lý vào khiến nội dung bị lạc đề và khá nhạt. Bạn đang viết tiểu thuyết chứ không phải làm giáo viên tự nhiên. Đây là ý kiến cá nhân của mình. Mấy điều này nếu bạn sửa được, mình không dám nói trước là truyện sẽ hay hơn, vì cách viết và tư duy của bạn vẫn còn khá ngây thơ và con nít, nhưng chắc chắn sẽ có tiến bộ. Hay viết nháp trước rồi hãy đăng. Đừng vừa viết vừa đăng. Vì vừa viết cong bạn sẽ chỉ có cảm giác tự hào mà không tư duy ngược lại xem truyện đã hợp lý hay chưa. Mình viết cũng vậy. Viết rồi sau đó tự đọc xem lại mấy lần xem đã hợp lý hay chưa rồi mới đăng, chỉ có truyện dịch là vừa sửa vừa đăng thôi. Chúc bạn may mắn và làm tốt hơn ở truyện sau. Tạm biệt.