Giá trị của con người nằm ở đâu

Có một người ăn xin, cánh tay phải anh ta bị mất, dáng vẻ rất đáng thương, ai thấy cũng bố thí cho anh.

Một hôm, anh đến nhà một gia đình nông dân để xin ăn. Nữ chủ nhân bảo anh trước tiên chuyển đống gạch từ cổng vào trong sân. Anh ăn xin tức giận nói với nữ chủ nhân: “Bà biết rõ rành rành tôi chỉ còn một tay, lại còn bảo tôi chuyển gạch giúp, đây chẳng phải có ý giễu cợt người tàn tật đó sao?”.

Không ngờ nữ chủ nhân ngồi xuống, cố ý dùng một tay chuyển gạch, chuyển xong quay lại nói với anh ăn xin: “Tôi một tay cũng có thể chuyển được, tại sao anh lại không thể?”.

Anh ăn xin không nói gì được, đành gắng sức dùng một tay chậm rãi chuyển gạch. Anh làm 2 tiếng đồng hồ mới chuyển xong đống gạch, mệt nhọc mồ hôi túa ra khắp mặt mũi.

Nữ chủ nhân đưa anh ta chiếc khăn trắng, anh ăn xin lau mặt và cổ xong, chiếc khăn trắng đã trở thành chiếc khăn đen.

Nữ chủ nhân lại đưa anh 50.000 đồng, anh ăn xin nhận tiền cảm ơn mãi.

Nữ chủ nhân nói: “Anh không cần cảm ơn tôi, đây là tiền công anh dùng mồ hôi để đổi lấy”.

Anh ăn xin nói: “Tôi sẽ mãi mãi không quên ơn bà, xin bà cho tôi cái khăn này làm kỷ niệm”.

Hiểu được ẩn ý của nữ chủ nhân, người ăn xin vô cùng biết ơn. [Ảnh: youtube.com]

Mấy năm sau, anh ăn xin đó mặc một bộ vest sang trọng đến tìm gia đình nông dân nọ, thấy nữ chủ nhân tuổi đã cao, anh cảm động nói: “Trước đây tôi là ăn xin, giờ đây tôi là chủ tịch một công ty. Đó là nhờ bà đã giúp tôi tìm lại được sự tôn nghiêm của con người mà tôi đã đánh mất, làm lại cuộc đời mới. Nếu không có bà, có lẽ tôi đang lang bạt khắp nơi”.

Nữ chủ nhân nói: “Đó là do anh tự mình làm ra”.

Anh chủ tịch công ty muốn tặng nữ chủ nhân 1 căn nhà, nữ chủ nhân nhẹ nhàng từ chối.

Anh chủ tịch công ty không thể nào hiểu nổi, nữ chủ nhân cười nói: “Tại vì cả nhà tôi đều chỉ có một tay”.

***

Chúng ta muốn giữ được sự tôn nghiêm của con người, thì cần tôn trọng bản thân mình, tôn trọng những người mình quen biết, và tôn trọng cả những người mình không quen biết. Từ trong công việc của mình lĩnh hội ra những thú vị, thì cuộc sống mới có giá trị.

Làm việc mình muốn làm, tuy tiền kiếm được có thể không nhiều, nhưng so với rất nhiều người có tiền nhưng tâm hồn đã mất, thì còn đáng giá, đáng kính hơn rất nhiều.

Trước nỗi bất hạnh của bản thân, chớ có coi nó là lớn quá. Cuộc sống còn có bao nhiêu người bất hạnh hơn. Khi chúng ta coi nỗi bất hạnh của bản thân là nhỏ, chúng ta dễ dàng vượt qua nó, sống vui vẻ tích cực, và sáng tạo ra cuộc sống của bản thân mình.

Cái quý giá nhất của con người là trái tim và khối óc. Biết đánh thức những hạt giống thiện lương trong trái tim, sẽ khơi nguồn sáng tạo cho khối óc, thì những kỳ tích trong cuộc sống sẽ xuất hiện.

Khiếm khuyết của cơ thể, như mất một tay như anh ăn xin, cũng chỉ là trở ngại nhỏ. Chỉ một ý niệm thay đổi đã biến anh ăn xin thành chủ tịch một công ty.

Nhân cách tạo nên giá trị con người. Người khiếm khuyết thân thể, sức khỏe, nhưng vẫn rèn luyện cho mình nhân cách lớn… [Ảnh: youtube.com]

Nếu nói về khiếm khuyết thân thể, thì có lẽ ít người bất hạnh như Nick Vujicic, khi sinh ra đã không chân không tay. Nhưng không cam chịu tàn phế, không chìm vào đau buồn, mặc cảm, anh thậm chí còn có một sự nghiệp thành công, một gia đình hạnh phúc. Đó là một tấm gương, một nguồn cảm hứng cho hàng triệu người tàn tật cũng như người bình thường trên toàn thế giới.

Nhân cách tạo nên giá trị con người. Người khiếm khuyết thân thể, sức khỏe, nhưng vẫn rèn luyện cho mình nhân cách lớn, ý chí tự cường mạnh mẽ, thì vẫn có thể vươn lên là người có giá trị, được mọi người khâm phục và kính trọng.

Nam Phương

Giá trị của con người không nằm ở nơi họ xuất thân - Đây chính là câu trả lời của một người con trai Hà Nội phản hồi lại bài viết của tác giả TL!

Sau khi đọc 2 bài viết của bạn TL và bài phản hồi của meocon, phải nói thật là mình cũng không thể hiểu được tại sao chủ đề tâm sự này lại có thể được mọi người đem ra bàn tán rôm rả như vậy được nhỉ?

Thứ nhất, nó cũng chả có gì gọi là hấp dẫn hay ho cả. Thứ 2 các bạn nghĩ công khai cãi nhau như thế thì sẽ làm cho con trai bọn tôi thay đổi và suy nghĩ theo chiều hướng của mình sao? Xin nói, con trai vẫn là con trai, con gái đâu thể hiểu được những suy nghĩ của chúng tôi. Hơn nữa, TL viết vậy chắc chả thay đổi được suy nghĩ của ai đâu, mà có khi ngược lại còn mang tới nhiều tác dụng phụ cơ. Bản chất của con trai là bảo vệ phái yếu, bạn nói các bạn gái ngoại tỉnh như vậy thì tất nhiên chúng mình phải đứng về phía họ rồi.




Tôi viết bài này không phải để xoa dịu mâu thuẫn của 2 bạn hoặc các luồng ý kiến đang phản bác khác nhau. Tôi nói chỉ để nói lên suy nghĩ của một thằng con trai đc mang tiếng là trai Hà Nội thôi, thế nên các bạn cũng không cần xung đột gay gắt với bài viết này đâu nhé!

Cũng đồng quan điểm với meocon, mình phải công nhận TL có một suy nghĩ rất sắc bén và cách viết cứng cỏi. Bạn ấy đã chứng minh đầy đủ những luận điểm để phục vụ bài viết của bạn và hoàn toàn khéo léo che đậy những tư tưởng đối lập bằng câu nói: "Tôi chỉ muốn nói về những điều tôi đã thấy. Nếu có điều gì phản bác thì hẳn đó là điều tôi chưa thấy hoặc là vì các bạn to mồm muốn cãi thôi". Quả thật câu nói này của bạn có sức thuyết phục ghê gớm, bởi những ai lên tiếng không đồng ý thì ngay lập tức bị quy kết là "vì các bạn to mồm muốn cãi thôi".

Theo tôi nghĩ thì bạn gái này phải nói là một cô gái rất có cá tính và mạnh mẽ đấy. Nhưng dù sao thì việc bạn nói về các cô gái ngoại tỉnh là "những cô gái đó cũng rất khôn khéo, cuộc sống của họ đã dạy họ điều ấy" thì quả thật... cho dù chính bản thân tôi cũng là người con trai Hà Nội như bạn cũng không thể nào hùa theo mà ủng hộ bạn được.

Bởi vì điều mà bạn đang nói, không chỉ vô lý mà còn là một hành động chà đạp lên danh dự của những người con khác bạn ạ. Tôi hỏi bạn nhé, bạn nói con gái ngoại tỉnh không được lấy con trai Hà Nội đúng không. Vậy bố mẹ bạn là người ở đâu, ông bà bạn là người ở đâu? Và họ hàng, tổ tiên của bạn nữa? Bạn có chắc chắn là họ đều là người Hà Nội chính gốc chứ?


Nói thật, cho đến bây giờ tôi vẫn không thể nào hiểu được tại sao lại có những người phân biệt đối xử với những bạn ngoại tỉnh như bạn nữa... Bài viết của bạn có thể nói là một hành động tự nhận thua về phía mình rồi, bởi nó chả khác nào cầu xin lòng thương hại của những cô gái đến từ mọi miền đất khách. Đồng thời nó cũng vô hình chung nâng cao giá trị của con trai Hà Nội chúng tôi lên... Có thể điều này về một phương diện nào đó sẽ có ích cho bọn con trai chúng tôi đấy bởi nó làm cho chúng tôi có giá hơn trong mắt mọi người. Nhưng mà cái giá trị ấy chẳng qua chỉ là hư danh, bởi thực chất ngoài cái mác Hà Nội ra, chúng tôi cũng chả có gì đặc biệt hơn những người con trai ở tỉnh khác. Chúng tôi - những người con trai Hà Nội cũng là con người và chúng tôi không muốn trở thành mục tiêu săn đuổi của bất kì ai hết!!!

Nhưng tất nhiên, như một con dao 2 lưỡi, cái gì cũng có 2 mặt của nó. Bởi chẳng thể nào ngẫu nhiên mà TL lại viết bài viết với thái độ bức xúc như vậy đâu. Bản thân tôi cũng biết, không thể phủ nhận lối sống thực dụng của một số con gái ngoại tỉnh bây giờ. Và cũng đáng buồn là ngày càng nhiều những cô gái như thế trong xã hội đấy. Những cô gái ngoại tỉnh thực dụng này họ cũng muốn lấy con trai Hà Nội để có nhà, có hộ khẩu, rồi an cư lập nghiệp ở đây... Chính bản thân bạn tôi đây là một ví dụ.


Tôi có quen một người bạn, mà cô ấy có người yêu rồi và cũng là một cô gái tỉnh lẻ. Bạn tôi thấy cô bé xinh xắn nên cũng có nhắn tin làm quen, nói chuyện tử tế. Ban đầu cô gái này bảo có người yêu rồi. Nhưng sau khi nói chuyện qua lại và viết bạn tôi là người Hà Nội thì cô ấy lại chuyển sang nói kiểu nước đôi “không hẳn có người yêu, chỉ là bạn trai thôi”. Sau đó, thêm ít ngày nữa, cô gái này lại nói: “T và bạn trai cũng chả hạnh phúc lắm, hay T nên chấm dứt với mỗi tình này nhỉ?”!. Nói thực khi nghe câu chuyện này xong tôi thấy đáng buồn thật, phải chăng xã hội đã làm nên những con người lợi dụng như thế?

Nhưng nói gì thì nói, chả ai có quyền cấm ai suy nghĩ như thế cả. Họ muốn lập nghiệp và tìm kiếm hạnh phúc ở Thủ đô Hà Nội đông đúc và nhiều cơ hội này thì cũng chả có gì sai cả. Bởi con người, ai cũng chả cầu tiến và ai chả muốn sau này mình được sống hạnh phúc và sung sướng, đúng không? Thế nên cái mong muốn và hành động của họ cũng không có gì sai hết, có trách thì trách các bạn gái Hà Nội không giữ được người yêu của mình.


Các bạn gái ngoại tỉnh khác nghe đến đây cũng đừng chỉ trích tôi nhé. Bởi tôi cũng chỉ đang nói về một số lượng nhỏ con gái ngoại tỉnh thực dụng và vụ lợi thôi mà. Tôi không thể vơ đũa cả nắm được, vì ở đâu cũng có người tốt người xấu thôi dù cho con gái ngoại tỉnh cũng nhiều người tốt lắm chứ, họ đảm đang, tháo vát, biết chăm lo gia đình, ngoan ngoãn hiền lành... Và hơn thế nữa, họ khao khát một tình yêu thực sự chứ không phải là "thực dụng" như TL nói đâu. Nếu chẳng may họ yêu và lấy một chàng trai Hà Nội thì đó chỉ là một sự ngẫu nhiên, làm sao mà quy kết cho họ là họ "dụ dỗ" với "cuỗm" con trai HN của bạn được, đúng không?

Với tư cách là con trai, tôi thấy rằng chả có gì để đấu tranh ở đây cả. Con gái HN có những nét đẹp không thể nào che lấp được, đó là sự kiêu sa và cao quý. Thực tế, vẫn có không ít cô gái Hà Nội cũng đảm đang đó chứ, nhưng không thể phủ nhận, số lượng đó bây giờ lại chả còn nhiều nữa...

Những người con trai có học thức và tầm nhìn xa, đa phần họ sẽ chọn những cô gái ngoại tỉnh, những người mà có thể lấp đầy những khuyết điểm của con gái Hà Nội. Đúng như meocon nói trong bài phản hồi, giỏi và đảm đang đâu phải là một cái tội, chẳng qua vì các bạn Hà Nội của chúng ta có phần ghen tị thôi. Vậy thì tại sao các bạn không tự thay đổi mình theo chiều hướng tốt lên đi. Như thế chẳng phải tốt hơn là ngồi viết những bài viết vô nghĩa như thế này sao?

Quyết định yêu ai và đi đến hôn nhân với ai hoàn toàn là quyết định của con trai chúng tôi. Và đó là tình yêu đích thực chứ chứ không hề có sự dụ dỗ nào ở đây cả. Chúng tôi là những con người độc lập, thế nên TL không thể nào chụp mũ lên tất cả như thế được nhé! Có thể nói rằng đúng là tôi đang bênh vực cho những cô gái ngoại tỉnh, có thể vì người yêu hiện tại của tôi cũng đang là người Hà Tĩnh. Nhưng tôi cũng đã từng có một người yêu là người Hà Nội rồi nên tôi hiểu, con gái ở đâu cũng như nhau thôi, vấn đề là con tim chúng tôi thuộc về ai. Và khi chúng tôi đã yêu rồi, thì dù có nói như thế nào, chúng tôi cũng không thay đổi đâu.


P/s: Có thể, tôi không thể nào nói đúng hết được nguyện vọng của toàn bộ con trai Hà Nội. Nhưng có lẽ rằng, suy nghĩ của nhiều người cũng như tôi thôi, cái đáng quý của con người không phải xuất phát từ việc họ đến từ đâu, mà là từ chính bên trong bản thân họ. Sẽ không thể đánh giá con người qua cái vẻ bên ngoài của họ dược. Thế nên con gái ngoại tỉnh hay Hà Nội cũng như nhau mà thôi, bởi cái đáng quý là cái bên trong con người cơ mà mọi ngườinhỉ?

Cảm ơn mọi người đã đọc đến dòng cuối cùng!

Video liên quan

Chủ Đề