Nội tâm sâu sắc là gì

Tôi đã đi nhiều nơi, đã gặp nhiều người, có những ấn tượng rất khó phai mờ không thể lẫn giữa dòng người ngoài kiaNhững ấn tượng cuốn hút trái tim tôi đến lạ kì lại từ những cô gái có nội tâm sâu kín.

Cô gái có cách sống nội tâm.

Tôi đã đi nhiều nơi, cũng đã gặp rất nhiều người, có những ấn tượng rất khó phai mờ không thể lẫn giữa dòng người ngoài kia phố xáNhững ấn tượng cuốn hút trái tim tôi đến lạ kì lại có xuất phát điểm từ những cô gái có nội tâm sâu kín mà họ đang cố giấu đằng sau mỗi nụ cười.

Tôi gặp họ bằng những nụ cười tỏa nắng dưới hàng mi dài cong vút với đôi mắt sâu chứa đựng những nỗi niềm họ giấu cho riêng họ..Tất cả những ngang dọc cuộc đời, những chướng ngại hay những giọt nước mắt tủi hờn họ giấu nhẹm đi trong những phút quay lưng quẹt vội..Chẳng hiểu vì sao họ chẳng thể giãi bày cho bất cứ ai, bất cứ người nào, dù là thân thuộc

Tôi biết chẳng phải họ mất niềm tin vào mọi người mà họ đang muốn tự mình cáng đáng, tự mình giải quyết những rắc rối đầy rẫy giữa cuộc sống bộn bề..Có lúc họ nghĩ suy về dòng đời, hàng tá ý nghĩ chẳng thể gọi tên cứ thay phiên hiện hữu rồi chen chúc, và đương nhiên những nghĩ suy miên man ấy chỉ mình họ biết, rồi cũng chỉ mình họ mỉm cười

Có lúc họ lại như trẻ con, mơ mộng về mọi thứ..Đằng sau đôi mắt sâu hơn thung lũng ấy, họ đang nghĩ về một viễn cảnh tươi sáng đẹp tựa ánh thủy tinh..,long lanh nhưng dễ vỡ..Dẫu tuổi thanh xuân đã hâm lần thứ 4, nhưng có đôi khi họ vẫn mơ về một phép lạ..phép lạ ấy sẽ mang hoàng tử trong mơ của họ đến trước mặt, dịu dàng nói cầu hôn..Và nữa, vào một ngày đẹp trời nào đấy, họ có đủ tiền để tự mình sắm xe, sắm nhà..Tất cả những ước vọng đó hòa quyện, tan ra, và thấm đọng thành những nỗi niềm giấu trong đôi mắt

Những cô gái có cách sống nội tâm, họ giấu cảm xúc rất giỏi..chẳng ai biết họ đang cô đơn hay tuyệt vọng, cũng chẳng ai biết họ đang giằng xé tâm can với nỗi nhớ người thương trong giai đoạn yêu xa cách nhau nửa vòng trái đất..Ban ngày họ vẫn cười, vẫn làm việc, vẫn mạnh mẽ như một cô gái vô tư, không có phiền muộn..

Nhưng tự sâu trong lòng vẫn đang đấu tranh với thời gian, với niềm tin, với khoảng cách và với cả cô đơn..Họ chỉ có thể thấy nhau trên màn hình điện thoại, qua facetime hay messenger..cũng chỉ có thể quan tâm nhau qua tin nhắn hoặc những lời động viên.Có lẽ họ đang tưởng tượng rằng khoảng cách địa lí sẽ không xa nếu yêu bằng một trái tim chân thành. Đương nhiên sự lo lắng về tình yêu xa xôi nhiều trắc trở ấy, họ cũng sẽ giấu đi

Những cô gái có cách sống nội tâm, họ cực kì sâu sắc..Tôi biết vậy, không để người khác lo lắng cho mình cũng là một cách quan tâm người khác. Họ sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn cùng bạn, họ cũng chẳng ngại ngồi cạnh bạn, nghe bạn hàn huyên, gặm nhấm nỗi buồn hàng giờ, hàng tiếng..Và đôi khi, nỗi niềm họ giấu kín vô tình bị cho qua như chưa từng tồn tại..Những cô gái như vậy, đến cuối cùng vẫn phải chịu đựng tổn thương

Chắc các bạn nghĩ tôi đang phỏng đoán hay viết bừa..nhưng chẳng phải trái tim của các bạn cũng vừa nhói lên khi tôi chạm trúng tim đen..Chẳng ai khác, tôi cũng giống các bạn, cũng là một cô gái có cách sống nội tâm, giả vờ mạnh mẽ..Có một cô gái tôi quen, cô ấy luôn cười, nụ cười rất đẹp, đôi mắt sâu và cứ thích giấu nỗi niềm sau những nghĩ suy mơ mộng..Tôi tin hạnh phúc giống như chuyến xe buýt, tuy đến muộn nhưng chắc chắn sẽ đến..

Cô đang giấu điều gì vậy, cô nàng có cách sống nội tâm?

Hải Mèm

Tại sao càng sống tốt tôi càng bị xa lánh

Tôi như con chim khao khát được tự do, cảm thấy mình rất khổ sở và cô độc giữa thế giới này.

Ảnh minh họa

Tôi 24 tuổi, độ tuổi mà mọi người nói cần phải năng động, vui tươi, yêu đời. Tôi cũng vui vẻ, cũng suy nghĩ tích cực và luôn mong muốn điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mọi người xung quanh. Tôi không nghĩ xấu, ghen ghét hay nói xấu người khác, tôi dễ dàng thông cảm cho dù họ đối xử không tốt với mình, tôi cũng muốn nghĩ tốt cho họ. Tôi cảm thấy mình là người có khả năng quan sát, biết bản thân có những nhược điểm là ít nói, không năng động, sống nội tâm, ít chia sẻ và tâm sự với người khác. Tuy nhiên, tôi đã dung hòa rất tốt giữa hai tính cách nội tâm và ngoại tâm, tôi rất thích nói chuyện và kết bạn, ít nói nhưng khi nói biết mình đang nói gì, cái gì nên nói, cái gì không nên. Tôi sống nội tâm nhưng biết cởi mở và sẵn sàng chia sẻ, lắng nghe người khác.

Khi còn học phổ thông tôi có nhiều bạn bè, vẫn đối xử tốt với nhau nhưng thật lạ là họ lại thích chia bè phái, nói xấu, dìm nhau. Cho dù tôi đã cố gắng hết sức để họ hiểu là cho dù họ có khó khăn gì tôi vẫn bên cạnh nhưng họ không nhận ra ở tôi điều đó. Khi tôi đi làm, nếu không có sếp ở văn phòng thì đồng nghiệp thường tụ lại nói xấu sếp, khi có mặt sếp họ lại xu nịnh. Tôi chán ghét phải sống trong môi trường tình cảm giả tạo như vậy nên nghỉ việc và ra làm kinh doanh nhỏ. Cha mẹ rất tốt nhưng không thân thiện, thường bắt chúng tôi phải sống trong khuôn khổ mà cha mẹ cho là đúng, kiểm soát, dạy bảo theo kiểu chì chiết, la mắng nhiều hơn là sự động viên khen ngợi hoặc bắt chị em tôi làm những việc không muốn. Tôi như con chim khao khát được tự do, cảm thấy mình rất khổ sở và cô độc giữa thế giới này.

Tôi không nghĩ mình bị tự kỷ hoặc là người tiêu cực. Tôi cảm thấy mình vừa yếu đuối vừa mạnh mẽ, những lúc yếu đuối tôi cảm thấy mình cô đơn, mệt mỏi. Tôi có những suy nghĩ mà người khác cho là khác người, đối với tuổi này mà tôi lại thích nghe nhạc trầm, nhạc không lời, thích đọc báo, thích nghe thời sự thế giới, vấn đề xã hội, chính trị là một chủ đề không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Có lẽ vì tôi đã quá mệt mỏi và chán nản với sự giả tạo, dối trá của cuộc sống này. Tôi xin đầu hàng và giờ chỉ khao khát tương lai có một gia đình hạnh phúc là một người mẹ, người vợ tốt, được làm chính mình, thật thà với chính mình, sống cuộc đời là của mình. Tôi cảm thấy hài lòng với hiện tại và không nghĩ cần thay đổi điều gì nữa vì tôi sinh ra không phải để hài lòng mọi người. Tôi là chính tôi.

Theo VNE

Gần 30 năm che chở chị gái, phút cuối trên giường bệnh em trai tiết lộ bí mật đầy xúc động Nếu trên đời này có một mối quan hệ sâu sắc và tồn tại mãi mãi, thì đó là mối quan hệ giữa tôi và em trai mình. Dù có dùng bao nhiêu từ ngữ, tôi cũng không thể diễn tả hết sự biết ơn của mình. Ảnh minh họa Chúng tôi lớn lên từ trang trại ở một ngôi làng xa xôi...

Video liên quan

Chủ Đề