Con tôi là ai

Để nhận được bất kỳ một công việc nào, các ứng viên đều phải trải qua vòng phỏng vấn trước khi trở thành thành viên. Tại cuộc phỏng vấn, thông qua các câu hỏi được đưa ra, các phẩm chất toàn diện của một người cũng như khả năng và cách suy nghĩ của người đó sẽ được bộc lộ.

Tùy thuộc theo quy mô, lĩnh vực hoạt động, đặc thù riêng mà mỗi kiểu công ty sẽ có những dạng câu hỏi riêng biệt. Đó có thể là câu hỏi mang tính giải pháp của ngành, có thể là câu hỏi mang tính xử lý tình huống hay thậm chí là những câu hỏi tưởng chừng rất kỳ lạ, không liên quan.

Hãy nhớ rằng, không có câu hỏi phỏng vấn nào là “vô lý”. Trước khi đưa ra câu hỏi, nhà tuyển dụng đã có ý của mình ở trong đó, quan trọng là bạn có làm họ thỏa mãn với câu trả lời được hay không. Theo tâm lý chung, các ứng viên thường mong đợi những câu hỏi về cá nhân hay hiểu biết trong ngành để bản thân có thể được thể hiện vốn hiểu biết. Tuy nhiên, ở rất nhiều công ty, đặc biệt là các công ty lớn, nhà tuyển dụng sẽ khiến các ứng viên bất ngờ vì những câu hỏi hết sức thú vị. Thái độ, cách tư duy, khả năng xử lý tình huống của bạn sẽ nhanh chóng được bộc lộ qua câu trả lời.

Sau 1 năm rưỡi gắn bó với công ty cũ, vì một số nguyên nhân mà cô nàng Minh quyết định xin nghỉ việc và tìm đến một công việc khác. Kinh tế chịu ảnh hưởng không nhỏ bởi dịch bệnh nên kiếm được việc làm vào thời điểm này quả không dễ chút nào. May mắn thay, với vốn kinh nghiệm góp nhặt được trong ngần ấy năm đi làm, cuối cùng Minh cũng tìm được một công ty phù hợp.

Sau khi nộp CV qua mạng, Minh nhận được thư mời ứng tuyển. Cảm nhận mình như đã bước được 1 chân vào công ty, Minh đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho buổi phỏng vấn.

Ngày hẹn phỏng vấn đã đến, ngoài Minh còn có 2 ứng viên khác có vẻ cũng rất hứa hẹn. Sau nhiều câu hỏi về thông tin cá nhân rồi chuyên ngành, nhà tuyển dụng đưa ra câu hỏi cuối và yêu cầu trả lời trong vòng 10 giây khiến ai nấy đều bất ngờ:

“Con tôi là phụ huynh của con bạn, vậy tôi là ai của bạn?”

Ứng viên thứ nhất là một cô gái trông rất trẻ, có vẻ là mới ra trường. Có lẽ kiểu câu hỏi hoàn toàn nằm ngoài sự chuẩn bị nên cô đã rất bối rối và không biết phải nói gì. Cuối cùng, cô đành ngậm ngùi ra về với bộ CV những tưởng rất long lanh với các thành tích học tập tốt.

Kết quả của ứng viên đầu tiên khiến người tiếp theo sau không khỏi bối rối. Cô nghĩ rằng mình đến đây để ứng tuyển vào vị trí làm việc, muốn cống hiến và phát triển mình, đâu phải đến để vui đùa. Tại sao công ty lại đưa ra câu hỏi như vậy và ý muốn của họ là gì? Chưa kịp định thần thì nhà tuyển dụng đã giục đưa ra đáp án nên cô liền trả lời: “Tôi là vợ của anh”. Sau khi nghe điều này, người phỏng vấn cảm thấy hơi có chút ngại, liền mỉm cười và đi tiếp.

Người được phỏng vấn thứ ba chính là cô nàng Minh. Cô suy nghĩ một lúc rồi bình tĩnh đưa ra câu trả lời của mình:

“Thực ra câu hỏi này không có đáp án chính xác vì câu hỏi không đưa ra điều kiện “tôi” và “bạn” có giới tính là nam hay nữ. Đó là lý do mà tùy theo tình huống cụ thể, mối quan hệ của “tôi” và “bạn” sẽ là khác nhau.

Nếu “tôi” và “bạn” đều là phụ nữ thì quan hệ giữa 2 người họ là mẹ chồng – nàng dâu.

Nếu “tôi” là đàn ông và “bạn” là phụ nữ, quan hệ giữa hai người họ là bố chồng – nàng dâu.

Nếu “tôi” và “bạn” đều là đàn ông, quan hệ giữa hai người họ là bố vợ - con rể.

Nếu “tôi” là phụ nữ và “bạn” là đàn ông, quan hệ giữa hai người họ là mẹ vợ – con rể”.

Câu trả lời của Minh khiến các ứng viên khác không khỏi bất ngờ, nhà tuyển dụng thì mỉm cười rất hài lòng. Tuy là câu hỏi tường chừng kỳ quặc, không liên quan nhưng qua cách trả lời, họ đã thấy được sự logic trong cách suy nghĩ của cô. Tất nhiên, Minh đã là người lọt qua vòng phỏng vấn đó và trở thành thành viên của công ty.

Nguồn: //thoidaiplus.suckhoedoisong.vn/con-toi-la-phu-huynh-cua-con-ban-vay-toi-la-ai-cua...Nguồn: //thoidaiplus.suckhoedoisong.vn/con-toi-la-phu-huynh-cua-con-ban-vay-toi-la-ai-cua-ban-va-loi-dap-day-bat-ngo-d258705.html

Theo Bảo Anh. [thoidaiplus.suckhoedoisong.vn]

Khi bắt đầu có nhận thức thế nào là cuộc sống, thế nào là sự khổ, mình đã luôn tự hỏi những câu hỏi kiểu này. Hổng lẽ chúng ta sinh ra – lớn lên – đi học – đi làm – lập gia đình – sinh con – nuôi dưỡng con cái – hết đời. Nếu thật sự là như vậy thì cuộc sống có lẽ sẽ rất nhàm chán, ắt hẳn phải có một ý nghĩa nào đó lớn hơn cho việc chúng ta sinh ra ở cuộc đời này. Rồi khi quan sát nhìn thấy những khổ đau ở người khác cũng như chính bản thân mình, thấy cuộc đời này sao khổ quá, mình đã tự hỏi liệu có hay không một con đường khác hạnh phúc hơn.

Tất cả những câu hỏi ấy đưa đến cho mình những trải nghiệm để rồi tự bản thân tìm thấy câu trả lời cho chính mình. Trong hành trình trải nghiệm của bản thân khi ngồi chiêm nghiệm lại mình nhận ra dường như mọi thứ đã được sắp đặt từ trước, không có bất kì điều gì là ngẫu nhiên. Nó như kiểu mình sinh ra ở khung giờ này, ngày tháng này, trải nghiệm những khổ đau này… để rồi tự hỏi Tại sao cuộc đời có quá nhiều khổ đau? Làm thế nào để thoát khổ? Làm thế nào để có được một cuộc sống hạnh phúc? Mình sinh ra ở cuộc đời này với mục đích và ý nghĩa gì? Mình đến đây để làm gì?

Rồi cuộc đời đưa đẩy cho mình gặp biến cố này đến sự kiện khác phải ở trong đó trải nghiệm rồi tự chiêm nghiệm mình mới thấu được khổ đau của người khác, mới biết đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu, để cảm thông, để nâng đỡ. Tất cả đến với mình như một cái duyên để mình trải nghiệm – học hỏi để hiểu hơn về chính bản thân mình và cũng từ đó mình hiểu được người khác.

Tôi là ai? Tôi sinh ra ở cuộc đời này với ý nghĩa và mục đích gì?

Có một cơ hội đi học ở Nhật với mình có lẽ là một món quà lớn mà Ơn Trên ban tặng, đó hẳn cũng là một kế hoạch đã được sắp đặt từ trước, như kiểu tới thời điểm này bạn phải đi đến đây, gặp người này, trải nghiệm điều này rồi bạn sẽ có câu trả lời cho mình với những gì bạn tìm kiếm. Khi đến Nhật có cơ hội để trải nghiệm những điều mới, và cũng là lúc mình dành rất nhiều thời gian cho bản thân để quan sát – chiêm nghiệm, khi sống ở một đất nước lạ không có người thân, bạn bè, tự bản thân phải xoay sở tất cả với những khó khăn, thử thách, những cảm xúc của bản thân, một mình đối diện với nỗi cô đơn, đối diện chính mình ắt hẳn không phải là điều dễ dàng.

Mình mất định hướng và không biết mình thật sự muốn gì, thích gì, con đường tương lai ra sao, mọi thứ gần như mịt mù với mình ở phía trước, áp lực cuộc sống ở một đất nước lạ, áp lực từ việc học – công việc – từ rất nhiều bộn bề của cuộc sống rồi mình tự hỏi mình đang làm gì ở đây, mình có hạnh phúc không? hạnh phúc là gì? Mình định nghĩa hạnh phúc bằng tiền bạc, vật chất và rồi mình lao ra bên ngoài tìm kiếm những thứ ấy như một con thiêu thân, khi đã sở hữu được rồi mình cũng không cảm thấy đủ đầy luôn có một sự trống rỗng bên trong, mình lại bắt đầu đi tìm kiếm những thứ khác cho đến khi thân thể trở nên không còn sức sống mình rơi vào trầm cảm và đã đôi lần muốn dừng lại, muốn từ bỏ tất cả.

Mọi thứ bắt đầu thay đổi từ khi mình bước vào ngôi trường mới, điều làm thay đổi mình chính là những câu hỏi trong bài test nhỏ của trường đặt ra: Ước mơ của bạn là gì? Sau này bạn muốn làm gì? Bạn muốn trở thành một người như thế nào? Những câu hỏi như thế này được hỏi nhiều đến nỗi mình bắt đầu quay vào bên trong để tự vấn chính mình, rồi mình tìm thấy ước mơ và mục đích sống. Khoảng khắc đó cuộc đời mình thay đổi mình bắt đầu sống có mục đích hơn, tìm tòi, học hỏi nhiều hơn và lúc ấy mình nhận ra giá trị của bản thân mình, nhận ra bản thân không phải là một người vô dụng, bất tài.

Mình nhận ra càng tìm tòi học hỏi con người càng trở nên thông thái hơn, thiên tài và người bất tài khác nhau ở điểm này. Khi nghe người khác nói bạn là một người bất tài, vô dụng, người bất tài [người bình thường] tin vào điều ấy và dừng lại việc tìm tòi học hỏi, còn thiên tài không tin vào điều ấy họ tin họ có một giá trị lớn hơn và rồi họ ra sức tìm tòi học hỏi, càng học hỏi, quan sát họ lại càng biết nhiều, biết càng nhiều lại càng tìm tòi học hỏi đến một lúc nào đó trở thành thiên tài cũng không hay.
Mọi điều mình tìm kiếm cứ dẫn mình đi từ sự hiểu này đến sự hiểu khác, mở ra thêm cho mình nhiều chân trời mới, sự hiểu mới rồi hữu duyên mình biết đến “Thiền”, mình bắt đầu tu tập và sửa đổi bản thân nhiều hơn, “Thiền” giúp mình tỉnh thức nhận biết những cảm xúc cũng như suy nghĩ, lời nói của bản thân giúp mình dừng lại những suy nghĩ lời nói không tốt làm tổn thương người khác, “Thiền” giúp mình sống chậm lại, quan sát và thưởng thức cuộc sống nhiều hơn, cho mình sự an nhiên, tĩnh tại trong tâm hồn, mình tìm thấy hạnh phúc trong tâm với sự đủ đầy yêu thương và lòng biết ơn.

Rồi một ngày đủ duyên mình tìm được câu trả lời cho câu hỏi tôi là ai? Tôi sinh ra ở cuộc đời này với ý nghĩa và mục đích gì? Khoảng khắc ấy mình như vỡ oà tất cả, như kiểu thức dậy sau một giấc ngủ dài – thật sự rất hạnh phúc khi biết được sự thật mình là ai, mình không phải là cái tên, cái tuổi, địa vị, chức danh… mà con người thật của mình đằng sau vỏ ngoài ấy. Mình đến với cuộc sống này không phải chỉ để mưu sinh, kiếm sống lay lắt qua ngày mà để học và trải nghiệm thông qua những sự việc xảy đến với cuộc đời ta, những con người ta gặp với những mối nhân duyên từ trước, chúng ta gặp nhau hôm nay để nối lại duyên xưa hay để trả một cái ân – một món nợ nào đó, không phải ngẫu nhiên mà ta gặp gỡ ai đó, mà mỗi người ta gặp đều đã có hẹn từ trước, họ đến đóng một vai trò nào đó có khi là một vai rất xấu mang đến tổn thương cho ta, để ta biết quay về yêu thương chính mình, hay có khi là một người thầy, người bạn đến để dìu dắt, đồng hành cùng ta, giúp ta học bài học của mình. Bất cứ điều gì đến với ta là điều hiển nhiên phải đến vì ta đã chọn những trải nghiệm ấy để học – để thấu hiểu, bất kể ta gặp gỡ ai trong cuộc đời này đều luôn có một lí do nào đó. Đó là những lời giao ước, những hợp đồng ta đã kí kết trước khi sinh ra. Tất cả đều đã được sắp đặt đó là lí do tại sao có một số người có thể nhìn thấy hoặc đoán trước được tương lai.

Khi mình biết được hoá ra mình đến đây chỉ để trải nghiệm và học những bài học của riêng mình thông qua các mối nhân duyên, những biến cố hay sự kiện đến với cuộc đời mình, ngay khoảng khắc ấy mình không còn đóng vai nạn nhân để ngồi than thân trách phận nữa, mà mình chọn làm chủ cuộc đời mình – làm chủ vận mệnh của mình, tạo ra một cuộc đời mà mình mong muốn. Mình bắt đầu học như một đứa trẻ với bất cứ điều gì hay bất cứ ai đến với cuộc đời mình, luôn luôn tự nhủ ắt hẳn có bài học nào đó mình cần phải học thông qua sự kiện này hay cuộc gặp gỡ đó.

Mình quay về kết nối với bản thân nhiều hơn, lắng nghe trái tim và sự mách bảo của trái tim, mỗi người chúng ta luôn có một người Thầy hướng dẫn rất thông thái bên trong mình, chỉ khi tĩnh tâm, lắng lại chúng ta mới có thể kết nối được Vị Thầy ấy cũng như nghe được sự hướng dẫn của Người. Từ khoảng khắc ấy mình thôi không còn lo lắng về tương lai nữa vì tất cả đã được sắp đặt sẵn ví như tới thời điểm này mình sẽ làm điều này, gặp gỡ người này, học điều này…

Cũng như không sống ở quá khứ với những tổn thương, dằn vặt nữa vì mình biết đó chỉ là một trải nghiệm bản thân cần phải có để học những bài học cho riêng mình, mình tập trung sống ở HIỆN TẠI, thưởng thức mọi điều ở cuộc sống với lòng biết ơn và tình yêu thương, mình san sẻ những điều mình có với mọi người, và thật sự tuyệt vời khi mình càng cho đi mình càng nhận lại nhiều điều tuyệt vời hơn, khi mình biết ơn với tất cả những điều mình có – với những điều nhỏ nhặt mình được nhận, mình càng trở nên hạnh phúc hơn. Cuộc sống này thật sự rất đẹp và giản đơn, chỉ cần xoay chuyển một góc nhìn bạn sẽ thấy cuộc sống rất khác với rất nhiều điều thú vị và ngập tràn yêu thương

Đó là trải nghiệm của bản thân mình, hôm nay có dịp chia sẻ cùng bạn. Mong rằng những trải nghiệm của mình sẽ giúp bạn có thêm một góc nhìn mới về cuộc sống. Mong rằng cuộc sống của bạn cũng trở nên nhẹ nhàng hơn – nhiều màu sắc hơn – nhiều tình yêu thương và sẻ chia hơn.

Yêu thương và biết ơn tất cả.

– Sunny –

Video liên quan

Chủ Đề