Truyện ma đại học văn lang cơ sở 3

Cs2 của trường khá nhỏ nhưng có rất nhiều chuyện tâm linh xảy ra. Cs2 có 3 khu nhà tách biệt, từ cổng trường đi vào, rẽ tay trái là dãy A của các bạn Mỹ Thuật Công Nghiệp [MTCN], đi tiếp khoảng 10m là khu B, còn trong cùng là dãy nhà khu C.

Ngay trên cửa phòng là một cái kính bát quái chiếu yêu [mà không phòng nào trong trường có]. Nghe đồn là ngày xưa ở đó từng có một học sinh nữ đã tự sát, sau đó hiện về dọa khóa sau nên trường phải đặt kính yểm. Mấy năm sau, cô H. về trường dạy Mỹ thuật, suốt 1 năm cô vẽ chân dung toàn vẽ ra hình của chị học trò đó dù cô không hề biết mặt, cũng chưa từng dạy lần nào và cũng không chủ ý vẽ chân dung chị đó nữa. Sau này cúng kiến tùm lum mới hết.

Cách phòng C208 1 phòng là hành lang đi vô nhà vệ sinh và thang máy cũ.

Nhà vệ sinh thì vẫn có sinh viên bảo rằng thỉnh thoảng vào rửa mặt, cửa phòng vệ sinh có phòng đóng, nghe cả tiếng nước chảy như ai đó đang đi tiểu và tiếng xả nước bồn cầu, nhưng mở cửa ra thì phòng vệ sinh chẳng có 1 con ruồi chứ đừng nói tới có người trong đó. Và đôi lúc ngồi trong phòng vệ sinh thấy dưới chân có bóng người đi ngang qua nhưng làm gì có chút tiếng động nào ngòai tiếng cái cửa ra vào kêu “cót két” bởi gió thổi.

Về chiếc thang máy kế bên thì lâu lâu đi đến tầng 2 là lại dừng dù không có ai bấm. Nhiều bạn từng có lần ngồi học ở phòng C209, nhìn thẳng ra thang máy thấy nó cứ mở ra đóng vào liên tục khoảng 3 lần dù bên trong thang máy không có ai, lúc đó cũng 7h chiều, còn sinh viên thì về hết rồi. Mình nghĩ có 1 tầng đáng sợ hơn tầng 2 vì thi thoảng đi thang máy lên căn tin hay từ căn tin đi xuống nếu có dừng lại thì chỉ có thể là tầng 6!! Và khi cửa thang máy mở ra bạn sẽ chẳng thấy gì ngoài cái hành lang vắng tanh cả [sinh viên trường có văn hóa là không đi thang máy khi đi xuống ngoại trừ căn tin lầu 8].

Có một cựu sinh viên tên T. kể rằng là vào 1 cái đêm trong khoảng thời gian nghỉ hè [tháng 7 âm lịch], anh T. làm event cho trường trong hội trường C001 và ảnh là người ra về cuối cùng sau khi kết thúc event [cũng hơn 10h đêm] thì đi ngang qua cái lối này.

Bỗng thấy có bóng ai đi vào đó thì ảnh mới quay sang nhìn và thấy một người phụ nữ không rõ mặt mặc chiếc áo dài màu trắng rẽ sang hướng phía sau hội trường.

Hôm sau hỏi mấy anh chị làm sân khấu rằng tiết mục văn nghệ mà mặc áo dài là của khoa nào vậy thì mới biết là làm gì có tiết mục nào mặc như thế. Tuy hơi sợ nhưng anh T. cũng bắt đầu tò mò về những câu chuyện về đêm của trường mình, anh T. cũng hay trò chuyện với mấy bác bảo vệ thì cũng được 1 bác bảo vệ ca đêm kể lại 1 câu chuyện…

Đó là 1 đêm bác ấy đi tuần các phòng để kiểm tra như thường lệ, lúc đó cũng khoảng 23h và tất cả các phòng đều bình thường cho đến lúc bác ấy đi thang bộ nằm cạnh hội trường C001 từ lầu 2 xuống trệt. Bác dễ dàng thấy có một cô bé vừa đi vừa nhảy ở bậc thang giữa bên trong hội trường, mở cửa ra thì chẳng thấy gì ngoài 1 cái hội trường tối om… Sau đó bác khóa cửa hội trường đi ra thì cảm thấy ai đó đang nhìn mình, ngước lên nhìn mới thấy một cô bé không rõ mặt đứng ngay lan can trước cửa thang máy trên tầng 6 quay mặt bỏ đi. Rồi cũng có người kể lại là nghe tiếng khóc lóc ở phía thang bộ [bên 2 thang máy]. Từ đó mấy bác bảo vệ cứ sau 23h đêm không một ai dám đi thang bộ phía bên 2 thang máy cả.

Tuy nhiên, chuyện dãy A lại không nổi tiếng lắm vì chuyện thường chỉ được kể trong nội bộ khoa

Nghe một người kể thì ngày xưa dãy nhà này là của một công ty chuyên làm simili [hay cái gì đó mình không nhớ rõ], sau này mới bán lại cho trường làm phòng học. Lúc còn là xưởng thì cũng có 1-2 công nhân chết ở đó rồi. Một cựu sinh viên từng có lần sinh hoạt câu lạc bộ buổi tối trong đây, người đó kể khi đó đang vẽ thì trong phòng rõ ràng chỉ có 5 người nhưng lại có tới 6 cái bóng đen trên vách tường, mà vị trí bóng đen thì không thể do bóng của ai đó phản chiếu lên được. Trong khoa thì [nghe đồn] thỉnh thoảng vẫn có sinh viên bị nhập, cứ đi đi vòng vòng trong hành lang dãy A, đến khi có người lại gần lay gọi mới tỉnh và chả nhớ chuyện gì xảy ra hết.

Mà dãy A này thì rất kỳ lạ, rõ ràng phía trên đầu hành lang có 5 – 6 cái giếng trời, trong phòng học cũng có cửa sổ rất lớn chạy dọc phòng, vậy mà lúc nào nó cũng âm u tối tăm, phải bật đèn lên mới nhìn rõ được.

Buổi tối thì đèn dãy A không bao giờ tắt, lúc nào cũng phải bật sáng trong khi cả trường tắt điện tối thui, chỉ còn phòng bảo vệ sáng đèn. Mà các bác biết trường học thường chủ trương tiết kiệm điện, nếu không có ai dùng thì phải tắt hết đèn đóm. Vậy mà dãy A này đêm nào cũng sáng trưng, em thì chả tin có người ngủ lại trong đây vì dãy này là xưởng chế tạo của bọn học mỹ thuật, rất dơ và bẩn, bụi và thạch cao bám đầy sàn và bàn ghế, lại còn hầm bí nóng nực vô cùng, trong trường thiếu gì phòng sạch sẽ đẹp đẽ hơn mà phải chui vô đó

  1. Không [nên] lấy đồ được đặt ở phòng cuối cùng trong dãy A, sát bên văn phòng khoa MTCN. Phòng này có một tủ chứa rất lớn chuyên chứa đồ án cũ của sinh viên, vừa bẩn vừa cũ vậy mà mấy năm nay vẫn không ai dọn dẹp. Nghe thiên hạ đồn là đồ có “người” giữ, nếu ôm về nhà sẽ bị đòi lại, tất nhiên có thể có món có có món không.
  2. Cứ tháng 11 hàng năm là khoa lại có event, sinh viên phải ngủ đêm lại để làm sân khấu, dựng tiểu cảnh này nọ. Mà mỗi dịp như vậy thì Bí thư phải cúng kiếng đàng hoàng, nếu không đồ đang làm sẽ bị mất cái này cái nọ, hoặc bị phá hư, sinh viên ở lại làm bị trêu chọc. v..v..
  3. Cây me to trong trường là để trấn, không thể nhổ bỏ được. Ngày xưa trường là nghĩa địa, đất hoang [nghe những cư dân gần đó kể], người bị ma giấu nhiều vô số. Mà mình nghĩ cái này cũng đúng thôi, đất xây trường học thường là cần diện tích lớn, gần khu dân cư, mà mấy chỗ này thì chỉ có nghĩa địa hoặc bệnh viện, nhà xác cải tạo lại mới có. Nên các bạn nào muốn xác thực hết thì cứ vào trường mà học

Bản thân mình học 4 năm nhưng chẳng thấy gì cả, chắc là do thời gian trôi qua và mọi chuyện cũng đã khác đi rồi. Còn mấy bạn sinh viên mới chắc không được học ở cs2 nữa đâu mà thay vào đó là cs3 hoành tráng hơn nên những thứ mình kể ở trên chỉ có thể còn lại là những hoài niệm trong lòng các bạn sinh viên của trường.

Còn các bạn đã chứng kiến chuyện ma trong trường đại học hay nghe được nghe kể về nó bao giờ chưa? Hãy chia sẻ cho mọi người cùng biết bằng cách comment bên dưới cho mọi người cùng biết với nhé.

[St]

Đừng quên like và share bài viết để ủng hộ PICS nếu các bạn thấy nó hay và hữu ích nha!

Facebook
Youtube
Pinterest

🎨 Để đăng ký học vẽ, vui lòng liên hệ:
🔥 HOTLINE: 070 592 1147 [Ms. Nhi] hoặc 085 850 7273 [Mr.Long] để được tư vấn miễn phí.
🏠 Địa chỉ: 4/12 đường số 2, khu phố 3, phường Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức

Mình đang theo học tai một trường đại học ở tp Hồ Chí Minh ,mình cũng vừa được nge bác bảo vệ kể lại vào tối thứ 7 vừa rồi sau khi rảnh rỗi ngồi tán dóc với bác bảo vệ trước khi vào lớp học môn tin . Da gà nổi lên khi mà bác bảo vệ nhấn mạnh Phòng máy 2 nơi mà tôi đang học mỗi tối . Tối hôm ấy là buổi tối cuối cùng cho sinh viên thi lại và học lại . Phòng máy 1 thì có lớp học nên sinh viên phải dồn qua phòng máy 2 , phòng máy nhỏ với số lượng sinh viên thi đông nên chia ra làm 2 đợt . Đợt đầu vào phòng máy ngồi thi được hơn 20 mấy bạn . , giờ thi bắt đầu vào 7h tối kết thúc sau 60 phút . Tới 8h là bắt đầu đợt 2 đến . Nhưng phải đến 9h10 mới thi xong hết . Do mình cũng sắp kết thúc môn nên thời gian có nắm rõ . Thầy giáo Phong là người chấm thi phải ở lại chấm xong bài cho sinh viên để nộp gấp cho trường .Ai cũng về còn mình thầy ở lại . Biết là chấm tới khuya nên thày mua ly cafe đen uống cho tỉnh .

Đang kể gió lạnh làm mình và bác bảo vệ nổi da gà . Thầy Phong tiến về PM 2 trên con hành lang dài bỗng thấy gì đó vụt qua nhanh trên tấm gương cửa PMáy 1 nhưng thầy không để ý . Mở của bước vào chấm bài như thương lệ 10h10 Tối chấm được mấy máy thầy bước đến chiếc máy tính tiếp theo đang cặm cụi vào bài thi thì ánh đèn ngoài hành lang chập chập lại vụt sáng vụt tắt thầy ngó ra cửa sổ thấy lạ đang suy ngĩ thì đèn phòng tắt thầy giật mình nhanh trí thầy xuống nói bác bảo vệ nhưng vừa tới cửa thì dèn sáng lại nhưng đèn hanh lang vẫn mờ mờ ảo ảo , Thầy đang chấm bài thêm dược 20 phút thì thầy nge tiếng gõ của bàn phìm máy tính giật mình thầy quay lại thì không thấy gì đầu óc đang suy ngĩ lung tung thì đèn phòng lại vụt tắt lần nữa những màn hình máy tính nhảy sáng lộn xôn gió ùa manh làm giật cánh cửa sổ .

Một bóng trắng lướt qua . Thầy hoang mang do bệnh tim nên thầy ngất đi . Bác bảo vệ ở dưới thấy đèn khong binh thường + thêm PM 2 của thầy phong tắt đèn nên bác bảo vệ lên xem sao. Bước nốt những bậc cầu thang hút điếu thuốc cho ấm bác bảo vệ đi tiếp trên dãy hành lang . Hơi lạnh làm bác nổi da gà điện chạy dọc sống lưng . Giaatj mình bác qua nhìn thấy bóng một người con gái bận đồ trắng bên kia dãy hành lang rôi biến mất rất nhanh bác bảo vệ bắt đầu thấy sợ nhưng bác cố xua tan sự sợ hãi bằng sự cứng rắn của mình . Tới phòng máy 2 bác bảo vệ kêu ten thầy phong rất to nhưng không ai trả lời mở cửa bước vào bác bảo vệ thấy thầy phong đang bất tỉnh cố lay thầy dậy lay mãi cuối cùng cũng dậy nhưng ánh mắt thầy lại vô hồn nhìn vào máy tính số 23 theo ánh mắt đó bác bảo vệ nhìn theo thì cả 2 giật bắn người là một cô gái trẻ toc xõa dài ngồi nhìn 2 người nhe răng cười gê rợn .

Bác bảo vệ và thầy dìu nhau mà chạy khoi đó mới ra khoi phòng đèn vụt tắt hết chỉ còn bóng đêm dày dặc gió lạnh và giọng cười man rợ của người con gái bí ẩn đó . càng chạy bác bảo vệ và thầy càng thấy hành lang dài hơn bóng trắng của nhưng hồn ma và người con gái vẫn còn chay theo 2 người trong cơn sợ hãi bác bảo vệ nhanh trí quay lại quì lạy người con gái đó và các oan hồn khấn vái . người con gái biến và các oan hồn biến mất, mồ hôi tuôn bác bảo vệ chạy xuống dưới trệt thì thấy thầy phong nằm đó máu chảy lênh láng [ bác bảo vệ kể do thầy sợ chạy nhanh và cuống nên té cầu thang ] …………………… lúc sau này bác bảo vệ trực đêm còn thấy bóng trắng của người con gái đó vài lần lướt dài trên dãy hành lang rồi ngôi trên lan can . Có hôm được nge hát nữa. Sự xuất hiện của bóng trắng của người con gái và các oan hồn được bác bảo vệ đoán là do lịch sử của trường. Truyện có thật 100% và mình ngồi sau máy 23 nổi cả da gà……
——–

Đáp ứng lại sự quan tâm của các bạn mình sẽ kể phần lịch sử của trường như sau: Mới lúc đầu vô học mình cũng lạ lẫm về ngôi trường ĐH này . Dạo quanh trường 1 vòng thấy 1 cái bảng nhỏ nằm trên cột ngay lỗi ra vào gi lại rõ lịch sử của trường như sau . Trường được xây dựng từ thời kì Pháp thuộc . Lúc đó Pháp dùng nơi này làm bệnh viện quân đội Mà các bạn chắc cũng biết bệnh viện là nỗi gê sợ như thế nào về tâm linh . Theo mình biết được từ người thầy dạy lâu năm[chắc cũng được nge kể lại ] thì nơi này còn gê rợn hơn nhiều những binh lính chết trong đau đớn tay chân không lành lặn .Tiếng gào thét vang vọng dài trên dãy hành lang . Máu nhỏ giọt trên nền nhà , loang lổ trên các bức tường . Đặt biệt theo lời thầy mình nói thì Khu C trước đay giờ thì đâp bỏ hết rồi xây lại trường mới như bây giờ là nơi có nhiều vong nhất .

Khu C cũng là khu vực của bệnh viện . Sơ đồ của khu vẫn còn nhưng được lưu trữ trong thư viện trường . Theo hướng thầy kể thì khu C toàn bộ là phòng bệnh , phòng mổ …. Cuối dãy hành lang bên phải là nơi của bệnh nhân tâm thần Và cũng là nơi chôn những người lính chết trận các bệnh nhân tâm thần …. Bác bảo vệ lớn tuổi nhất trường ngồi bên cũng thêm vô chuyện là lúc chưa xây trường mới ca trực đêm nào bác cũng nge tiếng la đồ đạc bị va đập những bóng trắng lướt dài qua từng ô cửa sổ . Sau khi pháp sụp đổ bệnh viện bị bỏ hoang một thời gian Đến năm 1965 thì Mỹ dùng làm nơi in ấn tài liệu con dấu… . Lúc này cũng có một sự kiện như sau mà báo Mỹ cũng từng đưa tin trên toàn nước VNCH bấy giờ .

Một cô thư ký xinh đẹp của tướng cấp cao của Mỹ đã bị giết và hiếp đến chết . Tên tướng Mỹ sau đó cũng nhảy lầu mà chết . Đến năm 1996 thì trường em mới bắt đầu thành lập ngay trên mảnh đất này . Nhưng đén năm 2007 thì nó mới bắt đầu sửa sang lại hoàn chỉnh hơn . Nhưng những câu chuyện ma quái này vẫn còn được thầy cô , bác bảo vệ , nhà bếp còn truyền miệng nhau mãi . Mà em có dịp mới gặp được ngồi lại nge học kể ngay tại phòng trực của bác bảo vệ . Nơi mà bác bảo vệ bị nhát đến 2 lần ngay vào rằm tháng 7 và tối 30 tết …. .Oan hồn nữ kia chắc là cô thư ký năm nào . Chết oan nên còn ở lại . Kể chuyện mà nổi hết da vịt…… truyện có thật nha

Tags:
  • luan duy
  • truyen ma co that
  • truyen ma thanh vien
  • truyen ma truong toi

Video liên quan

Chủ Đề