Tại sao người do thái lại bị ghét

Hội nghị của các trí thức sát thủ bài Do Thái

Đúng 80 năm trước, vào ngày 20/1/1942, 15 người tụ họp tại một villa thơ mộng bên hồ gần thủ đô Berlin [Đức]. Đây gồm toàn những nam giới có nền giáo dục cao, có tới 7 vị trong đó sở hữu bằng cấp cao, bao gồm triết học, luật, và y học. Nhưng đây đồng thời là các phần tử Đức Quốc xã. Chúng tụ họp trong căn biệt thự này để vạch ra ý tưởng về giải pháp cho “Vấn đề Do Thái”.

Đồ tể Hitler và các quan chức chóp bu của chế độ phát xít Đức trong một đại hội của đảng Quốc xã năm 1938. Ảnh: USHMM.

Hội nghị Wannsee là một sự kiện khét tiếng. Sách báo, sân khấu, và điện ảnh đã mô tả cuộc họp mà trong đó các nam giới có giáo dục lại đi lên kế hoạch giết người hàng loạt thông qua phương pháp công nghiệp.

Đức Quốc xã đã nhắm tới người Do Thái trước khi chúng lên nắm quyền ở Đức vào năm 1933. Thực sự, chủ nghĩa bài Do Thái nằm ở tâm của hệ tư tưởng phong trào Đức Quốc xã. Như nhận xét của sử gia Thomas Childers, “chủ nghĩa phân biệt chủng tộc Đức Quốc xã, đặc biệt là chủ nghĩa bài Do Thái điên dại, luôn trồi lên bề mặt”.

Nhưng trước khi có thể tiến hành giết hại hàng loạt người của một dân tộc, Đức Quốc xã phải phi nhân tính hóa họ.

Trước tiên, Đức Quốc xã tẩy chay các cửa hàng thuộc sở hữu của người Do Thái. Tổ chức bán quân sự SA của đảng Quốc xã hỗ trợ thực thi tẩy chay, thường là bằng phương thức bạo lực. Người Do Thái bị cấm phục vụ trong quân đội và làm các nghề nghiệp như luật và dược.

Năm 1935, theo chỉ đạo của trùm phát xít Đức Adolf Hitler, bộ luật Nuremberg tước bỏ quyền dân sự cơ bản của người Do Thái, và cấm việc hôn nhân chéo cũng như quan hệ tình dục giữa người Do Thái và người “Aryan”.

Sau này, mục sư Martin Luther King, Jr. nhận xét: “Chúng ta không bao giờ được quên rằng mọi thứ mà Adolf Hitler làm ở Đức đều hợp pháp”.

Kể từ đó, Đức Quốc xã không mất nhiều thời gian để xúc tiến bạo lực với sự tài trợ của nhà nước nhằm vào dân tộc Do Thái.

Trong các ngày 9-10/11/1938, Đức Quốc xã khởi động trò Kristallnacht [đêm kính vỡ], trong đó 91 người Do Thái đã bị sát hại, còn tài sản của họ bị tịch thu. Ngoài ra, các giáo đường Do Thái bị phá hủy, 30.000 người Do Thái bị đưa vào trại tập trung.

Ấy thế nhưng lòng hận thù mang tính diệt chủng của Đức Quốc xã mới chỉ bắt đầu. Nhờ có sự nhân nhượng cũng như thờ ơ của phương Tây, đảng Quốc xã của trùm phát xít Hitler đã bung ra cơn thịnh nộ của mình khi “xẻ thịt” châu Âu. Vào tháng 10/1939, một tháng sau khi Đức Quốc xã xâm lược Ba Lan, Hitler ra lệnh giết hàng loạt những người khuyết tật thể xác và trí óc – những người bị chúng coi là “không đáng sống”. Chương trình T4 trở thành kế hoạch cho những gì xảy ra sau đó.

Vào tháng 6/1941, sau khi Đức xâm lược Liên Xô, việc hủy diệt dân tộc Do Thái đã trở thành quốc sách chính thức của phát xít Đức. Các biệt đội tử thần đã sát hại hơn một triệu người Do Thái vào cuối năm 1941

Các báo cáo về các vụ thảm sát như thế đã tới được phương Tây. Trong một phát biểu trên sóng phát thanh vào ngày 24/8/1941, Thủ tướng Anh Winston Churchill nói rằng người Do Thái ở “toàn bộ các khu vực đang bị hủy diệt” và cảnh báo rằng “chúng ta đang chứng kiến một tội ác không có tên”.

Biệt thự Wannsee. Ảnh: DW.

Công nghiệp hóa tội ác giết người

Sử gia Andrew Roberts nhận xét: Trước hội nghị bên bờ hồ Wannsee vào ngày 20/1/1942, quy tắc chung của Đức trong giải quyết vấn đề Do Thái là mang tính ngẫu hứng thay vì dựa trên một kế hoạch cụ thể.

Roberts cho biết, mục đích của cuộc họp là “đưa Reinhard Heydrich, 37 tuổi, trưởng cơ quan Cảnh sát An ninh [SD], vào trung tâm của quá trình này, trong khi cũng thiết lập trách nhiệm tập thể không thể phủ nhận”.

Cuộc họp đã “công nghiệp hóa” hoạt động giết người hàng loạt.

Sử gia Mark Roseman gọi Nghị định thư Wannsee là “tuyên bố có tính biểu tượng và tính kế hoạch nhất của Đức Quốc xã về cách thức diệt chủng”.

Tại hội nghị trên, các đại biểu tham dự đã bày tỏ sự “thành thật” đáng ngạc nhiên của chúng về các kế hoạch sát nhân. Một người tham dự, tên là Adolf Eichmann, sau này viết trong hồi ký vào năm 1961 rằng người ta nói thẳng, không quanh co uyển ngữ gì hết. “Tất cả đều sẵn lòng bày tỏ sự nhất trí” với mục đích của hội nghị. Ngoài ra, Eichmann cho biết thêm, chúng còn háo hức ganh đua với nhau trong cam kết và hành động cho một giải pháp cuối cùng đối với vấn đề Do Thái.

Theo đó, mỗi người Do Thái còn sống ở châu Âu sẽ phải bị sát hại, thậm chí cả khi những người khỏe mạnh hơn đã phải lao động cưỡng bức. Biên bản hội nghị có đoạn: “Xấp xỉ 11 triệu người Do Thái sẽ tham gia Giải pháp cuối cùng cho vấn đề Do Thái ở châu Âu”.

VOV.VN - Bi kịch diệt chủng Do Thái [trong đó có tới 6 triệu người Do Thái - tức 1/3 dân tộc này khi ấy, bị giết hại] là một bài học cực lớn đối với họ, buộc họ phải thành lập một quốc gia có chủ quyền của riêng mình.

Người Do Thái sống ở các nước trung lập như Ireland cũng bị đưa vào danh sách đen của trùm cảnh sát Heydrich, thể hiện rõ quyết tâm của bọn Quốc xã trong việc đạt mục tiêu đề ra.

Các đại biểu Hội nghị trên còn sử dụng ngôn ngữ chính thức và kỹ thuật để bàn vấn đề ai được coi là Do Thái.

Sau cùng, các đại biểu bước vào màn thưởng thức rượu vang và xì gà sành điệu.

Trong cuốn sách lịch sử năm 2011 về chủ đề Thế chiến II, tác giả Roberts viết rằng “Diệt chủng đã được công nghiệp hóa nhanh chóng sau hội nghị Wannsee”.

Thực tế, vào giữa tháng 3/1942, khoảng 75-80% tất cả các nạn nhân của cuộc Diệt chủng Do Thái [Holocaust] vẫn còn sống, trong khi 20-25% còn lại đã chết. Nhưng chỉ 11 tháng sau đó, tỷ lệ phần trăm này đã bị đảo ngược, tức là tỷ lệ người bị giết đã lên tới 75-80%.

Theo Roberts, hội nghị Wannsee là “cột mốc cho thấy diệt chủng đã trở thành chính sách chính thức”.

Cuối cùng, Holocaust đã cướp đi sinh mạng của hơn 6 triệu người Do Thái – đa số bị giết sau hội nghị Wannsee.

Những người tham gia hội nghị trên đều là những kẻ có giáo dục và có “văn hóa”. Thế nhưng chúng lại là những nhân tố then chốt trong cuộc diệt chủng người Do Thái.

Roberts nhận xét chua xót: “Vụ Holocaust có thể đã không được tiến hành nếu không có sự sẵn lòng hợp tác của các nhà khoa học, nhà thống kê, nhà nhân khẩu học, và nhà khoa học xã hội” – những người đã “hoạt động trong trạng thái chân không đạo đức”./.

Vì sao người Israel bị ghét? Israel hay còn gọi là dân tộc Do Thái – người Do Thái. Người Israel đi đến đâu đều bị kỳ thị đến đó nhưng họ vẫn lạc quan và kiên trì. Vậy vì sao người Israel bị ghét? Người Do Thái có gì xấu? Nguyên nhân gây ra chủ nghĩa bài Do Thái trên thế giới là gì? Để có thêm thông tin về vấn đề này, mời bạn đọc cùng chúng tôi tìm hiểu trong bài viết dưới đây!

Vì sao người Israel bị ghét?

Có thể người Israel bị ghét bởi đây là quê hương của những người Do Thái xa xứ trở về sau 4000 năm. Lịch sử cho thấy rằng tại nhiều thời điểm khác nhau trong vòng 1700 năm qua, người Do Thái đã bị trục xuất khỏi hơn 80 quốc gia khác nhau. Các nhà sử học và các chuyên gia đã kết luận rằng có 6 lý do chính khiến người Israel bị ghét, đó là:

Đang xem:

Người Israel là một tộc người thấp kém

Xem thêm: [GIẢI ĐÁP] Quan hệ tình dục nhiều có sao không?

Theo thuyết Chủng tộc, sự thật Do Thái không phải là một chủng tộc. Bất kỳ ai trên thế giới với làn da, tín ngưỡng, hay chủng tộc nào cũng đều là người Do Thái. Israel cấp quốc tịch, hộ chiếu cho tất cả những ai có gốc Do Thái. Nếu thế giới bỏ rơi bạn, Israel sẽ giang rộng vòng tay chào đón.

Người Israel sở hữu quá nhiều của cải, quyền lực

Thuyết Kinh tế cho rằng, người Do Thái giàu có là không thuyết phục. Lịch sử cho thấy từ thế kỉ XVII đến thế kỷ XX, đặc biệt ở Ba Lan và Nga, người Do Thái rất nghèo khổ, hầu như không có ảnh hưởng gì đến hệ thống kinh doanh hay chính trị.

Sự giàu có của người Israel là không thuyết phục

Người Israel có sự khác biệt với những người khác

Xem thêm: Rạp Chiếu Phim Có Lắp Camera Theo Dõi Không?

Về thuyết Người ngoại, trong thế kỷ XVIII, người Do Thái đã cố gắng hết mình để đồng hoá với phần còn lại của châu Âu. Họ hy vọng rằng sự đồng hoá sẽ khiến chủ nghĩa bài Do Thái biến. Tuy nhiên, họ lại càng bị ghét nhiều hơn bởi mọi người cho rằng người Do Thái sẽ lây nhiễm gen hạ cấp của họ đến chủng tộc những người này. Điều này đặc biệt đúng ở Đức vào thời kỳ trước Thế chiến II.

Người Do Thái là nguyên nhân của mọi vấn đề trên thế giới

Về thuyết “Con Dê Gánh Tội”, mọi người cho rằng người Israel chính là nơi bắt nguồn của mọi vấn đề trên thế giới. Trên thực tế là người Do Thái vẫn luôn bị ghét, khiến cho họ trở thành một mục tiêu thuận tiện. Trở thành vật tế thần, luôn phải đứng ra chịu mọi tội lỗi.

Người Do Thái bị ghét bởi họ giết Chúa Giê-su Christ

Về ý tưởng thuyết Giết chúa, Kinh thánh nói rõ ràng người La Mã đã thực sự giết Chúa Giêsu, mặc dù người Do Thái cũng tham gia làm kẻ đồng loã. Đến mãi vài trăm năm sau, người Do Thái mới bị coi là kẻ giết Chúa Giêsu. Nhưng chính Chúa Giê-su đã tha thứ cho người Do Thái [Lu-ca 23:34]. Năm 1963, Va-ti-căng đã giải phóng người Do Thái khỏi cáo buộc giết Chúa. Tuy nhiên, cả hai tuyên bố này đều không làm chủ nghĩa bài Do Thái mất đi.

Người Do Thái là dân được chọn của Đức Chúa Trời

Người Do Thái tuyên bố họ là “dân được chọn của Đức Chúa Trời”

Về tuyên bố họ là “dân được chọn của Đức Chúa Trời”, người Do Thái ở Đức từ bỏ sự “được chọn” của họ trong phần sau của thế kỷ XIX để đồng hoá tốt hơn vào văn hoá Đức. Tuy nhiên, họ vẫn phải chịu thiệt hại sau vụ thảm sát Holocaust. Ngày nay, một số tín đồ đạo Tin Lành và Hồi giáo tuyên bố họ là “dân được chọn” của Đức Chúa Trời và phần lớn thế giới chấp nhận họ và vẫn ghét người Do Thái.

Điều này là nguyên nhân chính khiến cả thế giới ghét người Do Thái. Sứ đồ Phao-lô nói rằng: “Tôi ước ao chính mình bị nguyền rủa và dứt bỏ khỏi Đấng Christ thay cho đồng bào của tôi. Tức là người Y-sơ-ra-ên, dân được hưởng danh phận con nuôi, vinh quang, lời giao ước, luật pháp, sự thờ phụng và lời hứa. Là dân được sinh ra bởi các tổ phụ và từ dòng dõi này, đã sinh ra Đấng Christ, Đấng trên hết là Đức Chúa Trời, đáng được chúc tụng đời đời” [Roma 9:3-5].

Sự thật là cả thế giới ghét bỏ người Israel, người Do Thái bởi cả thế giới ghét bỏ Đức Chúa Trời. Người Do Thái là con đầu lòng của Chúa, là dân được chọn của Ngài [Phục truyền 14:2]. Qua các tổ phụ, tiên tri, và đền thờ Do Thái, Thiên Chúa đều dùng người Do Thái để truyền Lời Ngài, Luật pháp, và đạo đức đến thế giới đầy tội lỗi.

Người Israel không đáng để mọi người ghét bỏ

Israel là đất nước rất trẻ, nhưng dân tộc Do Thái thì không hề trẻ. Nước Israel rất nhỏ nhưng người Do Thái lại vô cùng to lớn. Israel là một đất nước nhỏ, chiếm tầm 0.16% diện tích đất ở Trung Đông. Israel có dân số 8 triệu, trong đó 6 triệu là gốc Do Thái, còn lại là Arab.

Israel là một đất nước nhỏ nhưng có tầm ảnh hưởng lớn

Người Israel có thể bị ghét nhưng nhìn vào những thành tựu mà đất nước này đạt được chắc hẳn mọi người sẽ có suy nghĩ khác.

  • Israel là cường quốc kinh tế, GDP 339 tỷ USD, GDP đầu người là $37,000 USD. Một trời một vực so với một số nước láng giềng.
  • Israel được mệnh danh là Quốc Gia Khởi Nghiệp [Start Up nation], dựa theo cuốn sách cùng tên. Vì Israel quá mạnh về khởi nghiệp trong ngành công nghệ và sáng tạo.
  • Israel có tầm ảnh hưởng to lớn trong lĩnh vực công nghệ. Thậm chí CEO của Microsoft, ông Steve Palmer đã từng nói “Microsoft là một công ty Israel cũng như là một công ty Mỹ.”
  • Israel là cường quốc quân sự, tuy nhỏ bé nhưng chẳng nước nào ở Trung Đông dám tấn công. Có thể nói Israel là cảnh sát của Trung Đông, nếu thiếu thì Trung Đông sẽ trở nên hỗn loạn.
  • Một trong những lý do khiến người Israel và người Do Thái bị nhiều người ghét vì họ là dân tộc khai sinh ra khái niệm “Chúa”.
  • Israel có nghĩa vụ quân sự bắt buộc 3 năm cho cả nam và nữ. Trong quân đội họ được học tập kỹ năng, công nghệ và kiến sức. Sau này xuất ngũ, sẽ được tuyển dụng làm kỹ sư.
  • Israel là nền dân chủ đơn độc tại Trung Đông. Tuy dân Hồi Giáo muốn tiêu diệt Israel, nhưng Israel vẫn mở rộng vòng tay nhận người tị nạn và coi họ như công dân của mình.
  • Israel là một đất nước nhân đạo, họ không hề muốn giết ai. Họ chỉ muốn hòa bình, nhưng Hồi Giáo thì không.
Israel là một đất nước nhân đạo, yêu hoà bình
  • Israel và người Do Thái có sự ảnh hưởng vô cùng lớn trong mọi lĩnh vực: Chính trị, kinh tế, tài chính, khoa học và xã hội. Rất nhiều tỷ phú Mỹ là người gốc Do Thái như: Mark Zuckerberg và Bloomberg.
  • Israel và dân Do Thái bị ám ảnh bởi nạn diệt chủng của chế độ Quốc Xã thời Thế Chiến II – tên Holocaust. Họ tự nhắc nhở bản thân sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra nữa.
  • Tại Israel có 12 người đạt giải Nobel [chưa tính những người có gốc Do Thái]
  • Israel và người Do Thái được cho là dân tộc thông minh nhất trên thế giới
  • Israel có dân chủ, chủ nghĩa tư bản và thị trường tự do.
  • Israel đã nhường 70% phần đất ban đầu cho Hồi Giáo để sống trong yên bình.
  • Ở Trung Đông, Israel là đồng minh thân nhất của Mỹ, là người bạn không thể tách rời của Mỹ. Bởi đạo Thiên Chúa và Do Thái là một cặp.
  • Israel lấy Do Thái Giáo làm nền tảng, thành phố Jerusalem là biểu tượng cho cả 3 tôn giáo: Do Thái, Thiên Chúa và Hồi Giáo. Và đất nước Israel là biểu tượng cho lý tưởng đó.
Thành phố Jerusalem – Vùng đất tôn giáo linh thiêng

Từ những thông tin trong bài viết trên, chắc hẳn bạn đọc đã biết vì sao người Israel bị ghét. Đất nước Israel nhỏ bé luôn bị bao vây bởi kẻ thù nhưng không bao giờ chịu khuất phục, luôn lạc quan và phát triển. Đất nước Israel và dân tộc Do Thái tuy nhỏ về số lượng, nhưng về tầm ảnh hưởng thì không hề nhỏ. Ai đó có thể ghét người Do Thái, ghét Israel. Nhưng tôi nghĩ là họ chỉ đang “GATO” với thành tựu của đất nước này mà thôi!

Danh mục: Tổng hợp
Nguồn: //camnanghaiphong.vn

Video liên quan

Chủ Đề